Đêm tối u ám, những đám mây đen dày đặc chồng chất lên nhau, mịt mù và nặng nề, không thể nhìn thấy ánh sáng bình minh có thể xuất hiện ở đâu.
"Không cần phải ra tay giúp ta." Ân Lâm Xuyên đã chạy mệt nhoài, nhưng đột nhiên cậu ta lên tiếng, nói một câu chẳng liên quan gì.
Giang Dịch không nói gì, vì Ân Lâm Xuyên có trí tuệ vượt xa độ tuổi của mình, và thậm chí còn nhạy bén hơn những gì cậu thể hiện bên ngoài, chắc chắn đã nhận ra điều gì đó.
Chỉ nghe thấy Ân Lâm Xuyên tiếp tục nói: "Những chuyện ghê tởm ta gặp phải chẳng bao giờ ngừng lại, nhưng đến giờ chỉ có một lần ngươi giúp ta, khi ta thoát khỏi tay tên yêu quái đó."
Ân Lâm Xuyênkhông phải muốn chỉ trích Giang Dịch lạnh lùng, giọng cậu thấp xuống: "Có phải ngươi không thể ra tay? Hay nói cách khác, có hạn chế gì không? Nếu có, ta không cần nguoie hy sinh."
"Trước đây không ai coi ta là người, luôn cho rằng ta là gánh nặng, hoặc là coi thường ta, nhưng ngươi thì khác."
Trong tiếng gió lạnh buốt, những lời từ tận đáy lòng của cậu thiếu niên được nói ra một cách ngập ngừng, vì sự vụng về và khó xử, mà lại lộ ra một chút mềm mại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play