Mục Liên Khê đứng không vững, mắt thấy anh ta lảo đảo, Tiêu Liên Vân nhanh chóng đỡ vai, tay kia vòng qua eo, sợ anh ta bị thương.
"Bị điên hả! Đi đứng cũng không biết sao?" Hắn ta vội vàng sờ lưng anh ta, "Có làm cậu đau không?"
"..." Mục Liên Khê cũng hoảng sợ, chốc lát đã hồi thần, chống tay lên giường bệnh lắc đầu.
Kéo, nhưng lại nhẹ nhàng không làm đau anh ta, đây là lần đầu tiên Tiêu Liên Vân quan tâm thân thể anh ta, trong lòng Mục Liên Khê chợt như có sóng biển tràn lan, thổi một cái cũng có thể làm anh ta té xỉu.
Nhẹ nhàng muốn đẩy Tiêu Liên Vân ra nhưng người này lại không chịu, không cho anh fa đi, nhất định phải tự đưa đi vệ sinh mới được. Đi một chuyến, lỗ tai Mục Liên Khê đều đỏ bừng.
Bụng anh fa lớn, cơ bản là chắn hết tầm mắt. Mục Liên Khê cởϊ qυầи cho anh ta, còn nhìn chằm chằm, dường như đang nói giỡn, "Không đi được thì tôi xi cho nhé?"
"Không! Không cần…"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT