Nụ cười lạnh lùng làm An Tương Quốc rùng mình. Trần Thừa Phong đang đứng trước mặt ông ta sớm đã không còn là đứa trẻ cao không đến nửa người ông ta mấy năm trước. Bây giờ ông ta còn phải ngước lên nhìn hắn.
"Hối hận rồi à, An Tương Quốc?" Trần Thừa Phong ngồi xổm xuống, túm cái đầu dính đầy máu làm hắn cảm thấy bẩn thỉu.
Hắn như có thể nhìn thấu rất nhiều chuyện, tuy chưa đến ba mươi nhưng đã sớm vượt qua bạn bè đồng trang lứa. Cho dù gặp con cáo già An Tương Quốc hắn cũng có thể không chút do dự xử lí ông ta.
"Vốn không muốn làm thế này, ông cứ sống yên ổn không tốt sao?"
"Mày! Nếu mày làm gì tao, An Lê sẽ không vui vẻ với mày nữa. Nó sẽ nghĩ mày là kẻ gϊếŧ người, mày cảm thấy loại người nhu nhược như nó..."
"Bộp" một tiếng, ông ta chưa nói xong, Trần Thừa Phong đã tát một cái, cười lạnh nói, "Tên của em ấy mà ông cũng dám gọi à? Ông cho rằng ông là thứ gì?!"
An Tương Quốc khó tin nhìn Trần Thừa Phong. Dường như ông ta không nhận ra hắn là ai nữa, trước kia đưa An Lê đến bên cạnh Trần Thừa Phong là ông ta sai rồi, thật sự ngu muốn chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play