Kể cả bà ta là mẹ kế, thì cha ruột đâu? Trong phòng rõ ràng còn có ba người đang thở hồng hộc, giờ còn giả ngây giả ngốc gì nữa?
“20 cân?!” Mẹ kế của Tô Thiến há hốc miệng, không thể tin nổi. Dường như bà ta không nghĩ Kỷ Hòa lại thẳng tay đòi hỏi như vậy.
Nếu là trước Thiên Tai thì 20 cân lương thực chẳng đáng gì. Nhưng giờ là thời điểm nào rồi? Cực nhiệt kéo dài cả năm, trong tay bà ta đã chẳng còn bao nhiêu đồ ăn.
Bảo bà ta vì một đứa con riêng mà móc ra từng ấy lương thực? Không đời nào.
“Không có lương thực, tự đi tìm con bé mà đòi.” Dù ngoài miệng nói thế, nhưng trong lòng bà ta lại thầm nghĩ: cùng lắm thì con bé kia bị đánh một trận chứ chết làm sao được. Dù sao nơi này vẫn là đất căn cứ, Thiên Phú Giả cũng không thể giết người giữa thanh thiên bạch nhật.
Miễn là xử lý khéo léo, chuyện này rồi cũng sẽ qua.
Còn Tô Thiến? Không chết là may, về nhà tiếp tục làm việc. Còn nếu chết thật thì càng tốt, bà ta còn có thể dựng chuyện ăn vạ một trận, kiếm chút lợi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play