Ông ta đưa chìa khóa cho Kỷ Hòa: “Đây là phòng nghỉ của tôi, mấy ngày này cô cứ yên tâm ở đây. Tôi đi góp tạm chỗ với người khác một chút.”
Thấy Kỷ Hòa gật đầu, ông ta vẫn chưa yên tâm, nói thêm: “Trên lầu cô đừng lên, những người đó có quyền có thế, không dễ đụng vào. Tầng này cũng vậy, đa số là Thiên Phú Giả, tính tình không tốt, trời không sợ đất không sợ, tốt nhất cô hạn chế ra ngoài.”
“À đúng rồi, tôi nói trước cho rõ: người ở tầng 7 và tầng 8 sẽ không được cấp miễn phí bánh bã đậu dinh dưỡng với nước uống đâu đấy.”
Nói xong, hắn lại nhìn khuôn mặt còn có phần non nớt của Kỷ Hòa, thở ra một câu: “Đây là quy định của chính quyền thị trấn. Nếu Thiên Phú Giả muốn nhận khẩu phần là bánh bã đậu dinh dưỡng thì cũng được, chỉ là... phải chịu khó dọn xuống ở tầng dưới.”
Ai cũng biết, tầng trên thì tốt, tầng dưới thì tệ.
Nhưng dù tệ cũng phải có người ở. Lúc này nếu bảo là rút thăm mà phân, chắc chắn sẽ có người không phục. Vậy nên dứt khoát dùng thực phẩm quý để phân chia vị trí, dù có ý kiến thì ít nhất cũng bớt được phần nào dị nghị.
Nói xong, hắn quay người định rời đi, lại bị Kỷ Hòa đưa tay giữ lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT