Lúc bà lão cãi nhau với Kỷ Hòa, người nhà cũng đứng cách đó không xa, chỉ là giả vờ như không thấy.
Một bà già ngoài năm mươi mà lại đi đôi co với đứa bé hơn mười tuổi, họ mà ra mặt can ngăn thì đúng là xấu hổ muốn độn thổ. Làm sao còn mặt mũi sống trong khu với hàng xóm?
Huống hồ, cái con bé Kỷ Hòa kia đâu phải loại dễ bắt nạt. Nếu họ dám nhảy vào, kiểu gì nó cũng sẽ tìm cách quậy đến mức cả nhà họ sống không yên. Chi bằng cứ để yên vậy còn hơn.
Bà lão kia càng cãi càng to, dường như còn dùng sức mà gào, hô hấp cũng dồn dập hơn.
Thế cũng tốt, vận động phổi một chút, tránh bị già rồi lẩm cẩm.
Chủ nhiệm Từ thì đang đội mưa to mà hét khản cả giọng, vừa gọi lớn vừa cầm danh sách điểm danh. Bà ấy chỉ điểm danh theo số nhà, không gọi tên từng người, nhưng vẫn cẩn thận rà lại hai lần, xác nhận không sót ai mới yên tâm.
“Những nhà đã có mặt thì theo tôi di chuyển trước. Các nhà còn vắng người sẽ do tổ trưởng phụ trách liên hệ, thông báo người nhà đến điểm tập kết sau. Mọi người đừng lo, cũng đừng hoảng, chúng tôi sẽ không bỏ lại bất kỳ ai.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT