Chẳng bao lâu sau, một người khác lại lò dò bước đến. Cũng là một thím hàng xóm sống gần đó. Còn chưa kịp tới gần, bà ta đã xì một cái rõ to.
Nhanh như chớp, Kỷ Hòa rút từ trong người ra một chiếc túi ni lông, trùm kín đầu rồi buộc chặt ở cổ. Chưa yên tâm, cô lấy thêm một chiếc khác quấn thêm vài vòng quanh cổ. Sau đó, cô mới thong thả ngẩng đầu lên, nhìn vị thím đang lộ vẻ lúng túng kia, mỉm cười tự nhiên: "Thím à, có chuyện gì thế?"
Nhờ những ngày sống tập thể vừa qua, kỹ năng đội túi rác lên đầu của Kỷ Hòa đã đạt đến trình độ thuần thục. Không chỉ riêng cô, những người khác cũng làm vậy. Dù tác dụng không quá rõ ràng, nhưng vẫn còn đỡ hơn là không có gì che chắn.
Thím hàng xóm kia thì hoàn toàn không hề ngượng ngùng. Đánh rắm thôi mà, cả thế giới này có một nửa dân số cũng làm vậy. Có gì phải xấu hổ chứ? Bà ta hắng giọng rồi nói, vẫn đứng cách Kỷ Hòa hơn một mét: "Cháu gái, bên tôi có mấy người đang gom củi, cô chặt nhiều cây thế này, một mình cũng không khuân hết được. Hay là đổi lại cho chúng tôi đi?"
"Đổi thế nào?" Kỷ Hòa đứng thẳng dậy, nhẹ nhàng nhấc chân đá vào một thân cây lớn. Cái cây theo hướng cô mong muốn đổ ầm xuống, cuốn theo một lớp bụi đất mịt mù.
Thím hàng xóm giật giật khóe mắt. Cái cô gái này ăn toàn sâu bọ mà vẫn to khỏe như vậy. Tuổi trẻ đúng là có khác.
"Mười một cây lớn như vậy, đổi lấy một miếng bánh dinh dưỡng bã đậu." Bà ta nói, dường như sợ Kỷ Hòa không đồng ý, liền thao thao bất tuyệt như súng liên thanh: "Cháu gái à, thím không lừa cô đâu. Chúng tôi kiếm chẳng được bao nhiêu, mà trạm trao đổi gần nhất cũng cách đây hơn một giờ đi bộ. Khuân củi tới đó cũng chỉ đổi được chút tiền công, không thể bớt hơn được nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT