Kỷ Hòa quan sát khắp sân đấu, cố gắng tìm một viên cầu có màu sắc nhạt nhất và trông có vẻ hiếm nhất.
Chẳng hạn như những quả cầu màu trắng mờ hoặc xám tro lẫn giữa ánh sáng huỳnh quang vàng và xanh lục. Chúng dường như chẳng buồn di chuyển, cứ lười biếng nằm im, bị những viên cầu khác vây quanh ở giữa, trông cực kỳ nhàn nhã, chẳng có vẻ gì là đang cố gắng làm nhiệm vụ.
Hiện tại, gần một phần ba số người trong sân đã biến thành những mảng màu rực rỡ.
Họ tỏa ra ánh sáng huỳnh quang chói lóa, không khác gì những biển quảng cáo trong buổi trình diễn ánh sáng. Chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể cảm nhận được sự hiện diện áp đảo của họ.
Những người này không hề bị các viên cầu đuổi theo nữa, mà nhàn nhã đi qua đi lại giữa sân. Thi thoảng, họ còn chìa tay ra trước mặt những người chưa đổi màu, cố tình gây khó dễ, như thể muốn chứng minh điều gì đó.
Bọn họ đều đã bị biến sắc rồi, vậy dựa vào đâu mà những người khác vẫn có thể giữ nguyên màu sắc ban đầu? Không thể chịu được việc có người may mắn hơn mình, đó cũng là chuyện quá bình thường.
Kỷ Hòa nhìn cảnh tượng này, trong lòng hiểu rõ, không thể tiếp tục chờ đợi thêm nữa—cô cần phải hành động ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play