Còn thuộc hạ của các người thì sao? Ăn trắng mặc trơn, nhàn nhã hưởng thụ, có nên cho nghỉ bớt một đám không? Tình hình loạn lạc thế này mà vẫn còn cung phụng những kẻ vô dụng, không sợ dân chúng nổi loạn à?”
Trưởng ban Công an sớm đã nhìn không vừa mắt với một số kẻ trong bộ máy chính quyền. Từ sau khi th·iên t·ai ập đến, ông ta bận đến mức không có nổi một ngày về nhà, chỉ có thể ngủ ngay tại văn phòng.
Vậy mà những kẻ này lại vẫn thảnh thơi, ngày ngày ngồi uống trà, chẳng làm được việc gì ra hồn. Người của ông ta thì bị điều đi khắp nơi, còn những bộ phận vô dụng kia thì vẫn nhàn nhã hưởng thụ, ăn uống đầy đủ, dựa vào cái gì chứ?!
“Này, ông nói vậy là có ý gì…”
Bên dưới nháy mắt ầm lên, tạo thành một cảnh hỗn loạn chẳng khác gì khu chợ bán thức ăn. Thư ký Thành ủy nhìn thấy mà mặt mày tái mét. Bên ngoài đang rối ren như vậy, thế mà đám người này vẫn còn ở đây tranh cãi?
Ông ta giận dữ đập mạnh xuống bàn, đứng bật dậy.
"Mấy người im miệng cho tôi ngay! Giờ là lúc nào rồi mà còn ngồi đây tranh luận mấy chuyện vô dụng này?! Làm được thì làm, không làm được thì về nhà nghỉ!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play