“Hôm nay, tôi ghé qua siêu thị và bàng hoàng nhận ra rằng không còn một chai nước khoáng hay bất kỳ loại đồ uống nào trên kệ hàng. Chỉ mới có vài ngày trôi qua thôi, vậy mà ngay cả thứ thiết yếu như nước cũng không còn nữa ư?! Chúng ta làm sao có thể chịu nổi chứ?”
“Tôi ra tiệm thuốc mà chẳng mua nổi một viên thuốc huyết áp cao! Mẹ tôi đã hơn tám mươi tuổi rồi, loại thuốc này làm sao có thể ngừng được chứ?! Không có thuốc tôi không biết làm sao nữa đây?!”
“Bao giờ mới được đi làm lại đây? Tôi còn cả đống nợ tiền nhà chưa trả! Cứ tiếp tục thế này, chẳng mấy chốc tôi sẽ phải ra đường mà hít gió Tây Bắc để sống mất!”
Nhắc đến khoản vay mua nhà, Kỷ Hòa bỗng trầm mặc.
Cô vẫn nhớ mang máng, hình như mình còn thiếu 6.800 tệ thì phải?
Giây phút này, Kỷ Hòa cảm thấy một sự đồng cảm sâu sắc với người đàn ông vừa than vãn về khoản vay kia.
Trời ạ, nhiệt độ ngoài trời bây giờ đã chạm ngưỡng 54 độ rồi. Trong thời tiết khắc nghiệt thế này mà còn phải lo lắng về chuyện trả nợ ư?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play