Ngay khoảnh khắc đó, Kỷ Hòa chợt hiểu ra, à, hóa ra người ta đang cầu cứu!
Cô lập tức nở một nụ cười rạng rỡ, định mở miệng trấn an, bảo anh cứ yên tâm, nhưng miệng bị gió tạt mạnh đến mức há ra thành hình chữ “O” mà chẳng phát ra nổi lời nào.
Không còn cách nào, Kỷ Hòa đành giơ tay làm ký hiệu “OK”, ý muốn nói: "Ổn mà, không sao hết, tôi chắc chắn đỡ được anh, đảm bảo không để anh rơi chổng vó đâu!"
Màn này rơi vào mắt Tề Lập và Đường Tiểu Húc, lại biến thành “di ngôn cuối cùng” của Kỷ Hòa. Cả hai cho rằng cô đang dùng nụ cười tạm biệt, muốn họ đừng lo lắng, cô sẽ rời đi không nuối tiếc gì nữa.
Đường Tiểu Húc suýt nữa bật khóc.
Dù gặp chuyện gì, cũng đừng dễ dàng từ bỏ sinh mệnh như thế...
Chẳng lẽ không thấy những Thiên Phú Giả khác, cho dù có mất kiểm soát giữa không trung, vẫn cố nắm lấy người bên cạnh, mượn lực để giảm tốc hay sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT