Chỉ cần mang về, thứ gì cũng có thể trở thành bảo bối hữu dụng.
Sau khi thu xong nước sát trùng màu lam, Kỷ Hòa mới nhận ra mình vẫn còn quá ngây thơ. Cô cứ tưởng màu lam là đủ “lóa mắt” rồi, ai ngờ đằng sau còn có những gam màu còn “chấn động” thị giác hơn.
Tiếp theo là màu vàng, rồi màu đỏ, màu xanh lá cây… Cuối cùng, cô mới lắp đến lọ màu đen. Lúc đó, Kỷ Hòa mới thực sự thở phào nhẹ nhõm.
Quả nhiên, người ngoài như cô chính là người không thể tưởng tượng nổi trình độ thẩm mỹ ở đây.
Bây giờ nhìn đi nhìn lại mấy màu sặc sỡ kia, thậm chí cô còn cảm thấy màu đen là… dễ chịu nhất, ít nhất sẽ không khiến người ta nhức mắt. Nếu dùng vào ban đêm, thậm chí còn có vẻ thuận mắt hơn.
Có vẻ như Thủy Mao Hùng rất thích năm màu sắc này. Ngay cả nước sát trùng cũng phải phân ra hẳn mấy loại màu rực rỡ.
Đợi đến khi cô thu xong hết toàn bộ nước sát trùng, trong phòng cơ hồ trống không. Kỷ Hòa thở ra một hơi, duỗi duỗi tay chân đã ngồi lâu đến mức hơi tê, rồi ngồi bệt xuống, lấy ra bữa ăn đầu tiên trong ngày hôm nay của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT