“Em gái à, có phải do lúc nãy tôi nói chuyện không đúng mực nên em không muốn giúp tôi đúng không? Tôi sẵn sàng xin lỗi, thật sự xin lỗi em. Làm ơn, cứu ba tôi đi! Tôi có một món đạo cụ có thể lơ lửng cách mặt đất ba mét, rất hữu ích đó! Nếu em chịu giúp, tôi sẽ tặng luôn cho em món này!”
Kỷ Hòa lắc đầu, cắn răng phủ nhận: “Thật sự là không có. Tôi không có cái nào nữa cả.”
Lại bị từ chối, mặt người đàn ông dần lộ vẻ tuyệt vọng.
Những người xung quanh cũng không biết phải nói gì. Trong thâm tâm, họ vẫn hy vọng Kỷ Hòa có thể lấy ra cái thứ hai... Nhưng khi nghe rằng đó là món cuối cùng, họ cảm thấy còn buồn hơn cả anh ta. Cảm giác ấy, nói trắng ra là đau lòng.
Người đàn ông cúi gằm mặt, im lặng không nói. Bà cụ bên cạnh thì cứ không ngừng lau nước mắt, miệng lẩm bẩm: “Số mệnh cả... Đều là số mệnh... Thời thế chó má này, chết sớm chết muộn cũng đều là chết...”
Không khí trên thuyền bỗng chốc trầm mặc hẳn lại.
Một bên là cảnh thảm thương của người đàn ông kia và tiếng khóc nức nở của bà cụ. Bên kia, những người trên hai con thuyền khác vẫn đang thảo luận chiến thuật đối phó lũ quái vật. Do tiếng động cơ quá lớn, họ buộc phải nói to thì mới nghe được nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT