Cừu Sách nhìn cánh cửa khép lại, rồi một lần nữa ngồi xuống trước bàn chỉ huy, ánh mắt dán chặt vào tín hiệu đại diện cho Diệp Phỉ Nhân trên màn hình. Tín hiệu màu xanh lục ấy giờ đây phát sáng ổn định, không còn lập lòe như trước.
Anh nghĩ, chắc cô ấy là kiểu người vô lo vô nghĩ.
Cũng tốt, Cừu Sách tự an ủi bản thân, như vậy thì cô sẽ không dễ bị tổn thương.
“Cừu Sách có phải đang giận không nhỉ?” Diệp Phỉ Nhân ngả nửa người trên ghế khoang điều khiển, tạm thời ngắt một phần tinh thần liên kết để nghỉ ngơi, lẩm bẩm: “Câu ‘chuyện gì mà vui vẻ thế’ kia nghe như có chút tức giận, làm tôi sợ quá chẳng dám kể chuyện tôi vừa đơn thương độc mã hạ gục một con Thái Thản lĩnh vực.”
Tiểu Thiểm bật cười:
“Cô mà cũng có lúc sợ không dám nói à?”
Diệp Phỉ Nhân trầm ngâm một lúc rồi nói chậm rãi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play