Sau khi khóc một trận đã đời, Yên Nặc lau mặt, khẽ nói: “Mình làm bẩn quần áo của cậu mất rồi.”
Diệp Phỉ Nhân mỉm cười: “Không sao mà.”
Yên Nặc gạt nước mắt, thở dài: “Cậu không cần chờ mình nữa, mình chắc chắn không thể đi thực tập trong thời gian sắp tới. Để mình nghĩ cách.”
Diệp Phỉ Nhân hỏi: “Có điều gì mình có thể giúp được không?”
Yên Nặc lắc đầu: “Mình sẽ tự giải quyết chuyện này .”
Diệp Phỉ Nhân ôm lấy cô ấy, nhẹ nhàng vỗ về: “Cố lên!”
...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play