Nhìn chiếc xe tan nát, dân làng không khỏi tái mặt. Họ vội vàng tập hợp, cố gắng sửa chữa, nhưng càng sửa lại càng tệ. Cuối cùng, cả chiếc xe chỉ còn là một đống sắt vụn.
Khi Trình Chu trở lại, trưởng thôn đứng chờ sẵn, mặt đỏ như gấc, ngượng ngùng hỏi: “Cái này... hải sản vẫn thu chứ? Chúng tôi chuẩn bị sẵn hết rồi.”
Trình Chu nhìn thoáng qua chiếc xe ba bánh giờ chỉ còn là mớ sắt méo mó, nhíu mày rồi lạnh nhạt đáp: “Cứ để đó đã, đợi tôi xem xét lại.”
Dù hiện tại Trình Chu đang kiếm lời không ít nhờ bán đá quý, nhưng trong thâm tâm hắn vẫn thấy công việc buôn hải sản ổn định và thực tế hơn. Tập trung vào hải sản vẫn là một lựa chọn khôn ngoan trong giai đoạn này.
Thấy Trình Chu mang bánh mì đến cho dân làng, trưởng thôn xúc động không thôi, mắt hơi đỏ, hỏi nhỏ: “Ngài còn cần gì không? Chúng tôi sẵn lòng giúp.”
Trình Chu gật đầu, thản nhiên nói: “Tôi muốn trồng cỏ ba lá trong thôn để nuôi heo. Ý kiến sao?”
Trưởng thôn giật mình, hấp tấp xua tay: “Không được, không được! Nếu làm vậy, Giác Trư từ trên núi kéo xuống thì làm sao chúng tôi đối phó nổi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT