Rồi hắn lại hỏi: “Parsons là một kỵ sĩ cấp bạc phải không?”
Dạ U gật đầu: “Đúng vậy.”
Trình Chu suy nghĩ, nếu Dạ U và Parsons đã đánh nhau đến mức lưỡng bại câu thương, thì thực lực của Dạ U cũng không thua kém một bạc trắng kỵ sĩ.
“Ngươi nghĩ thế nào về điều kiện sống ở Hắc Mạch thôn?” Dạ U hỏi.
 Trình Chu cau mày, trong lòng thầm nghĩ: bần cùng, tuyệt vọng và không có sự sống.
Dạ U cười nhạt, nói: “Hắc Mạch thôn tuy nghèo khó, nhưng so với các lãnh địa khác của quý tộc, người dân ở đây sống vẫn khá hơn. Trưởng thôn Hắc Mạch có một Tinh Linh Trùng.”
“Thực ra, nếu Bàn Thạch đảo có một lãnh chúa tài giỏi, dù Hắc Mạch thôn còn nghèo khó, vị lãnh chúa đó cũng sẽ nghĩ cách khai thác được ít tài nguyên từ đây, chứ không để cho Hắc Mạch thôn phát triển tự do như bây giờ. Nếu là một lãnh chúa độc đoán, Hắc Mạch thôn trưởng có Tinh Linh Trùng thì khả năng cao sẽ bị ép buộc trồng hắc mạch cho lãnh chúa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play