Dạ U nhếch môi cười lạnh: “Ngươi nghĩ ta sẽ té ngã hai lần ở cùng một chỗ sao? Lần trước để ngươi trốn thoát, còn cướp chiến lợi phẩm của ta. Lần này lại muốn giở trò cũ? Ngươi nghĩ ta là đồ ngốc chắc?”
Trình Chu: “…” Tôi đâu có cố ý! Dạ U quá hung dữ rồi.
Dạ U đi một vòng quanh căn phòng, ánh mắt đầy vẻ tò mò.
“Hừm, kỳ quái thật. Này, kẻ tha hương, đây là lâu đài nơi ngươi cư trú à?”
Trình Chu lắc đầu, trợn mắt: “Lâu đài cái gì mà lâu đài, đây chỉ là chỗ ở bình thường thôi.”
Dạ U híp mắt, ánh nhìn đầy nghi hoặc: “Chỗ ở bình thường? Nhưng sao nó rộng vậy? Ở đây hẳn là rất sung sướng.”
Trình Chu nhếch môi cười khổ: “Sung sướng gì mà sung sướng. Nơi này xa nội thành, độ ẩm lại cao, thi thoảng tới chơi vài hôm còn được, nhưng ở lâu thì dễ bị viêm khớp. Không ai thích ở đây cả…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play