Trình Chu lại hỏi: “Vậy trưởng thôn Hắc Mạch thôn, ông ấy đã chuyển nhượng lần nào chưa?”
Dạ U gật đầu, nói: “Hẳn là rồi.”
Trình Chu gật đầu, thầm nghĩ,, thì ra là thế, khó trách trưởng thôn trước kia vừa gặp mình đã khoa tay múa chân hẳn là muốn nói Tinh Linh Trùng ở Hắc Mạch thôn đã nhận chủ quá hai lần, không thể chuyển nhượng nữa.
Trình Chu suy nghĩ một lát, rồi hỏi: “Ở cái vực này, liệu có tồn tại cỏ bốn lá biến dị không?”
Dạ U liếc mắt nhìn Trình Chu, cất giọng chậm rãi: “Nơi có Tinh Linh Trùng thì sẽ có khả năng sinh ra linh dược. Nhưng nếu ngươi cứ thế dùng cỏ bốn lá thì sẽ dẫn đến tiêu chảy. Còn về linh dược thì ta chưa từng nghe nó có loại linh dược liên quan đến loại có này. Tuy nhiên....” Hắn dừng lại một chút, ánh mắt thoáng suy tư, “Nơi này có thể tồn tại cỏ bốn lá.”
“Tại sao lại như vậy?” Trình Chu tò mò hỏi.
“Núi này gọi là Giác Trư Lĩnh, trong khu vực này có rất nhiều Giác Trư biến dị. Nếu có linh dược cỏ bốn lá, thì hiện tượng đó hoàn toàn hợp lý. Có khả năng những con Giác Trư biến dị chính là do ăn phải loại linh dược đó mà ra.”
Nghe vậy, Trình Chu lén nhìn sang Dạ U, trong lòng thầm nghĩ: tuy làm nô lệ cũng thật khổ, nhưng có một người như hắn, biết gì nói nấy, không giấu giếm chút nào, cũng không tệ lắm.
Hơi đắn đo, Trình Chu lại hỏi: “Anh có biết cách tu luyện đấu khí không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT