Trình Chu khoanh tay đứng nhìn, khóe môi khẽ nhếch: “Thành chủ phủ đúng là ra tay mạnh mẽ thật.”
Mặc dù mất cả rương bánh mì, hắn cũng chẳng buồn bận tâm. Trái lại, Phong Ngữ bên cạnh lại tỏ ra không vui, nét mặt đầy uất ức.
Dạ U đứng một bên, liếc nhìn Trình Chu rồi cất giọng đều đều:
“Đám người bên cạnh thành chủ, đương nhiên sẽ luôn nhân cơ hội để ‘vớt vát’ chút lợi lộc. Nhưng mà, Bàn Thạch Đảo này nghèo nàn quá, có khi cả nước luộc còn chẳng đủ mà vớt. Tóm được anh – kẻ vung tiền không tiếc tay – chắc cũng coi như bù đắp phần nào tổn thất thôi.”
Trình Chu nhíu mày, lẩm bẩm: “Đám thành vệ đội này ngang ngược như vậy, không biết có phải trò của Michael không nữa.”
Dạ U thoáng trầm ngâm, ánh mắt híp lại đầy toan tính: “Michael sẽ không dại dột mà làm mấy trò trẻ con thế này. Nếu Bàn Thạch Đảo muốn phát triển thương mại, hấp dẫn thêm các thương nhân lưu trú, thì phải giữ danh tiếng tốt. Một chiêu tự hủy uy tín thế này không giống phong cách của hắn.”
Mặc kệ bánh mì bị thu hết, Trình Chu sớm quay về quán trọ nghỉ ngơi. Bên ngoài quán trọ, hắn tiện tay gieo trồng một vòng cây bắt ruồi, thứ thực vật đặc biệt mà hắn mang theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play