Sắc mặt Mạc Duy Kỳ thay đổi rõ rệt. Hắn nhận ra Trình Chu không phải là một trong những thôn dân ngây ngô, không biết gì về thế giới bên ngoài. Hắn không thể qua mặt người này bằng những lời dối trá đơn giản. Ý nghĩ này khiến hắn càng thêm dè chừng Trình Chu.
“Thật ra...” Mạc Duy Kỳ ngập ngừng, như đang suy tính xem nên nói thế nào. “Năm đó, Gabriel đại nhân đã dự cảm được điều không lành, nên giấu đi một lượng lớn bảo vật.”
“Ồ, thật vậy sao?” Trình Chu nghiêng đầu, vẻ mặt như đang xem xét tính chân thực trong lời nói của đối phương.
“Đúng vậy,” Mạc Duy Kỳ gật đầu, giọng đầy vẻ khẳng định. “Nhưng để lấy được số bảo vật đó, cần phải rời khỏi Đảo Bàn Thạch. Mà nơi này là một hòn đảo cô lập, muốn an toàn rời đi, ít nhất phải có một con thuyền lớn cấp bạc.”
Trình Chu híp mắt lại, giọng lạnh lùng: “Ngươi đến đây là để tìm thuyền?”
Mạc Duy Kỳ liếc nhìn Trình Chu đầy cẩn trọng, rồi khẽ gật đầu.
“Đúng vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play