Tiếng “bộp bộp” nghe trầm đục khiến cả Trần Vãn cũng cảm thấy đau thay. Bực mình thì bực mình, nhưng cậu vẫn lo lắng vội nhắc Hứa Không Sơn ăn từ từ thôi.
Người này sao mà không biết quý trọng sức khỏe của mình chút nào!
“Haha!” Hứa Lai Tiền cười hả hê trước cảnh người khác gặp xui xẻo, không ngờ lại bị sặc cơm vào khí quản, khiến cậu ta ho sặc sụa như muốn rách phổi. Mặt mũi đỏ bừng, lớp mỡ dưới cằm rung lên theo từng cơn ho, Trần Vãn nhìn mà thầm nghĩ: “Đáng đời!”
Tôn Đại Hoa vội buông đũa, đưa tay vỗ lưng giúp Hứa Lai Tiền thuận khí. Bà ta không dám nhờ Hứa Không Sơn giúp vì sợ rằng nếu hắn ra tay, một cái vỗ thôi cũng có thể khiến Hứa Lai Tiền mất nửa cái mạng.
Trần Vãn liếc nhìn Hứa Không Sơn và thấy ánh mắt anh không chút động lòng. Anh chỉ lướt qua Hứa Lai Tiền một cái, như thể đang nhìn một người xa lạ.
“Lục Nhi, anh ổn rồi.” Hứa Không Sơn dùng nước rửa sạch cái bát, rồi tiến đến chỗ Trần Vãn, phủi nhẹ nước còn vương trên tay: “Có chuyện gì thì cứ nói.”
Trần Vãn lúc này mới nhớ ra mục đích đến đây của mình. Cả hai đứng cạnh nhau, cánh tay gần như chạm vào nhau. Trần Vãn âm thầm dùng bản thân làm thước đo để ước tính kích cỡ của Hứa Không Sơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play