Khi nhà họ Trần quây quần bên mâm cơm, Tôn Đại Hoa mới dẫn Hứa Lai Tiền trở về. Hai mẹ con đã ăn no ở chợ, trên đường về còn đi chậm hơn cả lúc đi.
Hứa Không Sơn ngồi trong sân mài dao, lưỡi dao lia qua đá mài phát ra những tiếng “xoẹt xoẹt” lạnh gáy.
“Mẹ ơi, lần sau con muốn ăn bốn cái bánh bao thịt…” Hứa Lai Tiền chưa dứt câu đã thấy Hứa Không Sơn, liền lập tức im lặng.
Hứa Không Sơn biết bọn họ ở chỗ họp chợ ăn bánh bao thịt. Tôn Đại Hoa mua năm cái nhưng họ đã ăn hết sạch, không để lại cho hắn cái nào. Nhị Lại Tử đã kể cho hắn nghe.
Nguyên văn Nhị Lai Tử nói: “Đại Sơn, hôm nay có bánh bao thịt ăn nhé. Mẹ cậu mua năm cái, ăn hết rồi. Đợi ăn xong, cậu có thể kể cho chúng tôi biết bánh bao thịt có vị gì không, để chúng tôi cũng học hỏi thêm.”
Người trong thôn ai mà chẳng biết Tôn Đại Hoa thiên vị đến mức không còn giới hạn? Những cái bánh bao đó chẳng liên quan gì đến Hứa Không Sơn, Nhị Lại Tử chỉ cố ý muốn khiến Hứa Không Sơn mất mặt mà thôi.
Nhị Lại Tử là người nhỏ mọn. Trước đó khi phân công công việc, hắn và Hứa Không Sơn cùng một tổ. Hắn bị Hứa Không Sơn tố cáo ngay tại chỗ vì lười biếng, khiến người phụ trách ghi điểm trừ mất nửa điểm công. Từ đó hắn ghi hận trong lòng, hễ có cơ hội là lại buông lời chế giễu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT