Kiều Triều đứng nhìn sóng biển mênh mông. Nếu hắn ta còn sống, có lẽ là ông trời không muốn hắn ta chết. Nhưng sống hay chết cũng không quan trọng nữa, vì giờ đây toàn bộ Đại Chu đã nằm trong tay Kiều Triều.
Hiện tại, gia đình Kiều Triều đang ở Phủ An Bình, nơi duy nhất vẫn giữ được sự ổn định bấy lâu. Tuy nhiên, việc dời đô là điều cần thiết, mà kinh đô vẫn là vị trí lý tưởng nhất, nhưng trước đó cần phải tu sửa lại kinh đô cho khang trang.
Điều quan trọng trước mắt là lễ xưng đế, và việc phong thưởng cho các công thần.
Mộ Khanh Thơ bận rộn nhiều ngày liền, hầu như không có thời gian nghỉ ngơi. Chân Nguyệt vẫn chưa trở về Phủ An Bình, nhưng lễ xưng vân phải được tổ chức ở đây, nên rất nhiều việc nàng ấy phải tự quyết định.
Hơn nữa, Kiều Triều muốn tổ chức lễ phong hậu cùng với lễ xưng đế, y phục đã may xong nhưng không biết có vừa với bà bà nàng ấy không, nên Mộ Khanh Thơ đành phải dựa theo kích cỡ của Chân Nguyệt để may y phục.
Khi lễ xưng đế còn năm ngày nữa, Chân Nguyệt cuối cùng đã về tới Phủ An Bình."Bái kiến Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương vạn an."
Mọi người quỳ trước Chân Nguyệt, trừ Kiều Triều. A Sơ và Mộ Khanh Thơ cúi đầu, gọi: "Bái kiến mẫu hậu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play