Sau khi Chân Nguyệt cùng mọi người rời đi, Hoàng Lục cùng đồng sự bàn luận, thấy rằng chẳng có gì đáng ngại. Đến sáng mai nhận bàn giao xong thì toàn bộ huyện Quận Thương chẳng phải đã nằm trong tay bọn họ sao? Với lệnh bài từ Hoài Dương Vương, nếu ai dám cãi lời thì chính là phản tặc!
"Không phải nói Kiều gia chỉ toàn là thôn dân sao? Sao vừa rồi nhìn họ không giống chút nào, còn phu nhân của tướng quân, trông lại còn rất xinh đẹp nữa, hắc hắc."
"Nhỏ giọng thôi! Nghe thấy thì sao?"
"Họ dám làm gì chứ? Nào, uống tiếp thôi! Nếu có mỹ nhân bầu bạn thì càng hay."
Trong khi đó, trên đường trở về, Hồ lão đại vẫn chưa hiểu ra: "Chúng ta thực sự định giao phủ nha cho bọn họ sao?"
Chân Nguyệt cười: "Bọn họ chỉ cần phủ nha thôi mà. Còn quân doanh và mọi việc trong quân đội vẫn do ngươi phụ trách. Cho bọn họ phủ nha cũng tốt" Để bọn họ rảnh rỗi một chút.
Ánh mắt Hồ lão đại sáng lên, rồi hỏi tiếp: "Vậy còn những việc khác trong huyện, như việc trồng trọt hay quản lý xưởng thì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play