Sáng hôm sau, Kiều Triều đến huyện nha. Mặc dù huyện lệnh Trần An không nắm rõ gì, nhưng vị huyện thừa lại rất am hiểu, trả lời mọi câu hỏi của Kiều Triều rõ ràng. Kiều Triều quay sang Uất Trì Thịnh bên cạnh và nói: "Hắn ta giống ngươi đấy, hiểu biết rất nhiều nhưng lại chỉ có thể làm huyện thừa, không thể nắm chức huyện lệnh được."
Uất Trì Thịnh: "???" Có ý gì chứ?
Sau đó, Kiều Triều triệu tập toàn bộ binh lực trong huyện. Nhìn những binh lính lơ đễnh, uể oải, cơn giận của Kiều Triều lập tức bùng lên. Hắn nghiêm giọng quát: "Từ hôm nay, mỗi người phải chạy 20 vòng quanh sân, đồng thời mang theo một bao đá nặng 30 cân, tự đi mà lấy đá cho mình!"
Lập tức đám binh lính rộ lên tiếng than phiền: "Dựa vào cái gì?"
"Ngươi là ai chứ? Dựa vào cái gì mà quản chúng ta?"
"Ta không muốn tham gia quân ngũ, ta muốn về nhà!" Một người lính thậm chí cởi áo giáp định bỏ đi. Kiều Triều nhanh như chớp rút cung, bắn mũi tên ngay trước mặt tên lính đấy, khiến hắn ta giật mình sợ hãi. Kiều Triều lạnh lùng nói: "Ai muốn đi thì cứ đi, nhưng sẽ phải nằm trên cáng mà rời khỏi đây."
Cú uy hiếp khiến mọi người im bặt, không dám ho he gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play