Bà Tần thở dài: "May mà không có người ngoài, nếu có ai nghe được con nói vậy thì rắc rối to đấy. Nhà ta mới dọn về đây, còn chưa có chỗ đứng, lỡ ai trong thôn thấy ngứa mắt thì cuộc sống này không dễ dàng đâu."
"Con biết rồi. Sau này con nhất định giữ mồm giữ miệng."
Bên kia, Kiều gia sau khi thu dọn xong cũng nghỉ ngơi. Phần heo còn lại được dùng để rán lấy mỡ, một ít dự định làm lạp xưởng hoặc thịt khô.
Cửa hàng của Kiều gia còn bán kẹo, nhưng giá hơi đắt, một đồng tiền mới mua được một miếng nhỏ. Mặc dù kẹo rẻ ngoài chợ cũng có nhiều, không biết có phải là có kĩ thuật mới hay mía vùng phía nam nhiều hơn không, nhưng mà cùng muối so sánh thì đường vẫn quý hơn một chút.
Đường khối của Kiều gia có vẻ đặc biệt hơn, vì không chỉ có vị ngọt đậm, mà còn có hương trái cây, nên vẫn nhiều người mua.
Không lâu sau, các tiệm điểm tâm lớn khác cũng bắt đầu bán đủ loại kẹo với bao bì đẹp mắt và nhiều loại hương vị.
Dù vậy, kẹo của Kiều gia vẫn giữ nguyên hình thức cũ, doanh thu có phần giảm nhưng không đáng kể. Dù sao Kiều gia cũng không chủ yếu bán kẹo, họ chỉ dựa theo bình thường mà bán thôi. Những loại kẹo đẹp đẽ kia chỉ người có tiền mới mua, người bình thường vẫn đến Kiều gia mua kẹo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play