Bà ấy lúc trước mua nhiều như vậy cũng không phải để nhà mình dùng, mà là mua cho thiếu gia nhà bà ấy, thiếu gia nhà bà ấy ở thư viện Hoàng Sơn học tập, lúc trước bà ấy gửi tương đậu nành cùng tương ớt cho thiếu gia, lúc sau thiếu gia nói muốn gửi thêm một ít cho hắn, thiếu gia nói nhũng bạn họ trong trường cũng muốn.
Cho nên bà Thái mới mua nhiều như vậy, bà ấy sợ thiếu gia cần lại không có, hơn nữa mua để trong nhà dùng cho xào nấu cũng không tồi.
Lúc đầu, tương đậu nành và tương ớt không dễ bán, nhưng dần dần, người mua về nếm thử thấy ngon nên quay lại mua thêm, tiếng lành đồn xa, bán càng lúc càng tốt.
Trong nhà, Giản nương tử và Ngô nương tử thường ngồi trong sân chọn đậu để làm đậu tương. Hai cái lu lớn được dùng để làm tương, hơn nữa Kiều gia cũng đặc biệt làm ra các lọ đựng mới có khắc chữ "Kiều" trên đó, để đánh dấu thương hiệu, họ phân biệt giữa tương đậu nành và tương ớt bằng màu sắc nắp lọ.
Tiền thị lo lắng: "Trong nhà tuy trồng nhiều đậu nành, nhưng gần đây muội thấy lượng tiêu thụ lớn quá, sợ không đủ đậu nành để dùng lâu dài."
Thỉnh thoảng bọn họ cũng làm giá từ đậu nành, lại làm ít sữa đậu nành uống, nghĩ một chút thì đậu nành cũng có rất nhiều công dụng.
Chân Nguyệt: "Ta sẽ nói với cha mua thêm vài mẫu đất nữa để trồng đậu nành và ớt. Ta cũng bảo cha hỏi trưởng thôn xem có nhà nào dư đậu nành hay ớt thì chúng ta sẽ thu mua."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT