Kiều Nhị hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh và theo Kiều Phong tiếp tục đi về phía huyện thành. Họ không dám đi trên đường lớn, chỉ men theo rừng mà tiến lên, tránh đụng độ với bọn cướp. Trên đường đi, xác người rải rác khắp nơi, không ai trong nhóm còn giữ được tinh thần vững vàng.
Cuối cùng, họ cũng tới được cổng huyện thành, nhưng khung cảnh trước mắt đã hoàn toàn biến dạng. Cổng thành hoang vắng, không thấy bóng dáng dân chúng, chỉ có cửa thành mở toang. Quan binh cũng không thấy đâu, bên trong thành hoang tàn, đổ nát.
"Trưởng thôn, chúng ta có vào thành không?" một người hỏi.
Kiều Phong lắc đầu: "Không, chúng ta lập tức trở về." Ông ấy cảm thấy vào thành rất nguy hiểm.
"Vậy chúng ta nhanh rời khỏi đây thôi!" Hồ lão nhị nói, hắn ta đã sợ muốn chết rồi.
Kiều Phong nhanh chóng quyết định xoay người rồi rời đi, những người khác cũng vội vã đuổi theo. Không ai ngờ rằng tình hình bên ngoài lại tồi tệ đến vậy. Dọc đường, họ không gặp ai còn sống, nhưng lại nhìn thấy cảnh tượng người ăn thịt người, khiến mấy người trẻ trong đoàn nhớ lại và muốn nôn thêm lần nữa. Giờ họ chỉ muốn nhanh chóng trở lại thôn, dù thôn đã bị thiêu hủy, nhưng ít nhất không có cảnh tượng ghê rợn như thế này.
May mắn là khi đó họ đã trốn vào trong núi, nếu không thì người bị ăn có khi lại chính là người nhà của họ. Ai nấy đều nghĩ đến điều này mà rùng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT