Bất giác, Tiền thị nghĩ tới đệ đệ nhà mình. Lúc đầu, đệ đệ nàng ấy cũng phải đi trưng binh, nhưng Tiền gia khi nghe được tin tức đã gói ghém tiền bạc để trốn chạy. Trong lúc đó, Tiền Giang thị còn đến đây mượn nàng ấy thêm tiền, Tiền thị đương nhiên không muốn đệ đệ bị tóm nên đã cho họ 5 lượng bạc. Ban đầu Tiền thị định cho mười lượng, nhưng hiện tại trong nhà cũng khó khắn, hơn nữa nàng ấy đang mang thai, tiền tài của nàng ấy về sau đương nhiên là muốn để lại cho nhi tử nàng ấy, cho nên Tiền thị chỉ cho năm lượng.
Trong khi Tiền thị còn đang suy nghĩ vẩn vơ, Kiều Phong đã tiến lên can ngăn, đuổi Phương thị và những người đi cùng về nhà.
Kiều Phong nói: "Nếu các người cứ tiếp tục gây chuyện, đến khi trong dòng sông trong thôn không còn nước uống, ta cũng không dám cho các người uống nữa. Sợ rằng các người lại nói là ta cho uống nước bẩn rồi sinh bệnh!"
Ông ấy thở dài: "Về sau các ngươi đừng tới tìm ta, ta cũng sợ bản thân các ngươi đứng ở dưới mặt trời bị cảm nắng lại nói ta không đem mặt trời hái xuống dưới!"
Hàm ý rất rõ ràng, lại làm loạn tiếp thì về sau trong thôn có việc gì cũng không chia cho bọn họ, đến nỗi có tin tức gì, cũng sẽ không nói cho bọn họ.
Nghe vậy, những người đi theo Phương thị lập tức hoảng hốt. Ban đầu họ theo Phương thị để ăn vạ, nhưng giờ thấy tình thế không ổn, ai nấy vội vàng phủi tay chối bỏ trách nhiệm.
"Không phải đâu trưởng thôn, chúng ta chỉ đến xem thôi, không liên quan gì đến chúng ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play