Chân Nguyệt không nản lòng, tiếp tục bắn mũi tên thứ hai. Lần này mũi tên trúng tấm ván, nhưng vẫn không phải ở chính giữa mà ở mép ngoài.
Thấy vậy, Kiều Triều mới lên tiếng: "Chân của nàng có thể tách ra một chút nữa."
Chân Nguyệt nghe thấy liền quay lại: "Huynh về rồi à?"
Kiều Triều đáp: "Ừ, ta mua được hai thang thuốc cảm nắng."
Chân Nguyệt nói: "Không sao, mua được thuốc là tốt rồi. Tình hình ở huyện thành thế nào?"
Kiều Triều lắc đầu: "Chẳng ra gì, không khí ảm đạm lắm. Nhiều cửa hàng đóng cửa, số lượng ăn mày cũng tăng lên."
Chân Nguyệt đã đoán trước điều này, bởi trước đây khi có nạn châu chấu, số ăn mày cũng nhiều lên. Nhưng lần đó, ăn mày là từ nơi khác đến, còn bây giờ có lẽ là người bản địa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT