Tiểu A Sơ nghe không hiểu nhưng chỉ cảm thấy phụ thân thật đáng sợ. Bé vẫn luôn khóc lóc. Kiều Triều ôm nhi tử trở lại phòng, đặt Tiểu A Sơ nằm bên cạnh Chân Nguyệt. Tiểu hài tử lập tức nép sát vào lòng nương, còn lén nhìn phụ thân một cái rồi nhanh chóng rúc vào trong sâu hơn.
Kiều Triều vuốt nhẹ đầu nhi tử, dọa: "Mau ngủ đi, nếu không yêu quái ngoài kia sẽ đến ăn thịt con đấy." Nghe đến "yêu quái", Tiểu A Sơ sợ hãi, nắm chặt lấy áo Chân Nguyệt, chui sâu vào lòng nàng không dám động đậy nữa. Cuối cùng, tiểu hài nhi không quấy nữa, Kiều Triều cũng tắt đèn và lên giường nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, Chân Nguyệt nhìn thấy mắt Tiểu A Sơ sưng húp liền hỏi: "Tối qua huynh làm gì mà con khóc nhiều đến thế?" Nàng vậy mà không hề nghe thấy gì.
Kiều Triều thản nhiên đáp: "Ta chỉ dọa sẽ ném nó đi thôi."
Chân Nguyệt bật cười: "Huynh không sợ làm nó ám ảnh sao?"
Kiều Triều xoa đầu Tiểu A Sơ rồi nói: "Nếu như vậy mà đã sợ hãi thì lớn lên làm sao bây giờ?" Hắn sờ đầu nhi tử, làm nhi tử của hắn thì không thể yếu đuối như thế được, hắn không muốn nhi tử mình giống bộ dạng yếu đuối của nguyên thân.
Tiểu A Sơ vẫn còn ngủ, nhưng Kiều Triều không để yên, liền đánh thức con dậy: "Hôm nay ta sẽ dẫn nó ra đồng làm việc. Ban ngày mệt thì buổi tối sẽ ngủ ngon hơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT