Sáng hôm sau, Kiều Triều và các huynh đệ lại vào rừng chặt củi, còn Chân Nguyệt ở nhà tiếp tục lo việc làm than. Tiền thị ra ngoài thu mua măng, nên cả thôn đều biết Kiều gia đang thu măng, với giá bốn văn tiền một cân cho măng đã lột sạch.
  Cả ngày hôm đó, nhiều hộ trong thôn mang măng đến bán, thậm chí có người từ các thôn lân cận cũng đến. Đặc biệt, Chân Dương thị, nương Chân Nguyệt cũng mang đến hai sọt măng lớn.
  Chân Dương thị: "Nhà ngươi cần măng sao không báo ta sớm hơn? Bên nhà ta có nhiều lắm. Hôm nay ta mang tới hai sọt, các ngươi có muốn không?"
  Chân Dương thị từ sau sự việc mộ binh không thể vay tiền từ Kiều gia, cũng ít khi đến đây. Nhà bà ta hiện cũng đã bắt đầu trồng rau để kiếm thêm thu nhập, dù hai nhi tử bà cũng trở lên huyện thành không được giá như Kiều gia, nhưng vẫn có người mua.
  Đúng là Chân gia có thể kiếm được một chút tiền, nhưng kiếm được cũng rất vất vả, nhưng mà ít nhất vẫn có thể kiếm được tiền, cho nên Chân Dương thị ở nhà hỗ trợ trồng rau.
  Lần trước thời điểm mộ binh, tứ ca Chân Nguyệt đi, chủ yếu là do hắn ta còn chưa có thành thân, cũng không có hài tử, cho nên để hắn ta đi, hiện tại còn không có tin tức.
Tiền thị nhìn Chân Nguyệt, không dám tự ý quyết định. Chân Nguyệt gật đầu,"Mua. Măng lột rồi thì bốn văn tiền một cân, chưa lột thì ba văn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play