Kiều Nhị đáp: "Nhà chúng ta đã thương lượng xong, đại tẩu ta nói, một bao hạt giống giá mười lượng bạc!"
  Chu Phục nghe mà giật mình: "Mười lượng?" Đó chẳng phải là cướp sao?
  Kiều Nhị giải thích: "Đại tẩu ta nói, hạt giống bán cho các ngươi, về sau các ngươi trồng được đồ ăn ngon thì nhà ta sẽ không còn ai mua nữa, nên mười lượng bạc xem như mua đứt. Hạt giống đó sinh ra hạt giống mới, thôn trang của Chu gia cũng lớn, về sau các ngươi sẽ không cần đến đồ ăn của nhà ta nữa."
  Chu Phục suy nghĩ một lúc, thấy đúng là vậy, vì mục đích của Chu gia cũng là như thế."Có phải mỗi loại hạt giống đều giá mười lượng một bao không? Một bao có thể trồng được bao nhiêu mẫu đất?"
  Kiều Nhị trả lời: "Tùy theo loại hạt giống, nhưng chắc có thể trồng được khoảng nửa mẫu. À, còn hạt giống dưa hấu thì không có đâu, nhà ta không đủ nhiều."
  Chu Phục hơi thất vọng, vì thiếu gia của hắn rất coi trọng hạt giống dưa hấu."Chuyện này ta phải về báo lại."
  Kiều Nhị gật đầu: "Cũng phải. Lần này cũng yêu cầu giống như lần trước, lấy cùng loại rau phải không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play