Vào nhà, Chân Nguyệt thấy đại ca, nhị ca, tam ca, tứ ca của mình đều ở đó, cùng với mấy tẩu tử. Tứ ca chưa cưới tức phụ nhưng cũng sắp rồi. Trong nhà còn có mấy đứa trẻ, nhìn cả phòng người đông đúc, Chân Nguyệt cảm thấy hơi choáng. Kiều Triều còn bối rối hơn khi thấy các đại nam nhân trông na ná nhau, không phân biệt được ai là ai.
Chân Nguyệt cũng chẳng rõ, nàng chỉ cười rồi chào chung: "Các ca ca ăn tết vui vẻ, các tẩu tử ăn tết cát tường."
Một trong các ca ca của nàng cười lớn: "Tiểu muội đến rồi, mau vào ngồi. Này, các con, mau chúc cô cô và dượng ăn tết cát tường đi."
Bảy tám đứa trẻ nhỏ răm rắp chạy tới trước Chân Nguyệt và Kiều Triều, đồng thanh nói: "Cô cô, dượng ăn tết cát tường!"
Chân Nguyệt: "... Cát tường, cát tường." Nàng liền móc ra vài bao lì xì, mỗi đứa trẻ được hai cái, một từ nàng và một từ Kiều Triều.
Mỗi bao lì xì một văn tiền, vừa mới phát ra đã mất hơn mười mấy văn, nhiều đứa trẻ như vậy, quả thật là đáng sợ!
Khi đám trẻ con tản đi, từ phòng bên cạnh, một người đàn ông trung niên bước ra. Nhìn thấy Chân Nguyệt và Kiều Triều, ông hỏi: "Đã về rồi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT