Chân Nguyệt nói: "Tại sao lại vô dụng? Sau này nếu các nàng biết chữ, khi nhìn thấy văn tự trên giấy sẽ hiểu được ý nghĩa, tránh bị lừa ký vào những giấy tờ không rõ ràng. Hơn nữa, muội có nghĩ những chủ mẫu trong các gia đình giàu có cũng không biết chữ sao?"
Tiền thị ngẫm nghĩ: "Nhưng chúng ta chỉ là nông dân, với lại các nàng cũng chỉ là nữ hài thôi."
Kiều Trần thị tuy không nói gì nhưng cũng cảm thấy giống như vậy.
Chân Nguyệt tiếp lời: "Muội nghĩ sao? Một nữ nhi biết chữ có giá trị hơn hay không biết chữ có giá trị hơn?"
Tiền thị đáp ngay: "Đương nhiên là biết chữ thì giá trị hơn." Nghe nói nhiều gia đình giàu có, nha hoàn cũng biết chữ.
Chân Nguyệt trợn mắt,"Vậy thì rõ rồi phải không?" Nàng không muốn nói hết những tư tưởng về việc phụ nữ cũng có thể làm được nhiều việc và có giá trị ngang nam giới. Những suy nghĩ đó quá xa vời với quan niệm cũ kỹ đã ăn sâu vào tư duy của họ, và việc thay đổi sẽ cần một thời gian dài. Do đó, cách nhanh nhất là chỉ ra lợi ích thiết thực.
Không tiếp tục tranh luận, Chân Nguyệt nói với Kiều Tam: "Tam đệ, nếu đệ rảnh, thì dạy tỷ muội Tiểu Hoa biết chữ. Bọn họ chỉ cần dùng nước luyện viết trên bàn, không cần giấy bút cũng được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT