Còn một con khác... Lúc này Thời Miên đã nhìn ra, màu đen kia cũng là cục lông, còn về phần chủng loại, hai con đánh nhau gần như chỉ còn lại tàn ảnh, Thời Miên nhìn một lúc cũng không nhìn rõ rốt cuộc là mèo hay báo.
“Của anh à?” Thời Miên hỏi.
“Ừm.” Vu Phong Lăng xin lỗi, “Vừa rồi không trông chừng.”
“Chúng nó đánh nhau như vậy...” Thời Miên không yên tâm, “Không sao chứ?”
“Không can thiệp vào là được, trong quân đội có một phương pháp huấn luyện chính là để tinh thần thể của nhau chiến đấu.” Vu Phong Lăng giải thích, “Chúng tự mệt sẽ dừng lại thôi.”
“Thật sao?” Thời Miên tràn đầy hoài nghi với lời anh, một con mệt mỏi, con kia thì sao? Không phải càng dễ đánh sao? Hơn nữa đối phương thức tỉnh tinh thần lực ít nhất cũng hơn một năm, mình mới vừa thức tỉnh, ai mạnh ai yếu liếc mắt một cái là biết ngay, hình như mình cũng không đắc tội đối phương mà nhỉ?
“Chờ tinh thần thể của em mệt, Hắc Báo sẽ tự dừng lại.” Vu Phong Lăng nhìn ra cô nghi ngờ, giúp giải thích một chút, “Hiện tại Hắc Báo không ra tay.” Hoàn toàn là tinh thần thể của đối phương đang bám lấy nó đánh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT