“Được.” Thời An Tân nhìn đống đồ dự thu trong ngực, ánh mắt sáng lên, quả nhiên chị đối với hắn là tốt nhất.
“Đi đi.” Thời Miên vỗ vai hắn, sau đó tự mình đi tìm thợ rèn.
“Lão Lý, có thể giúp tôi rèn một cái móc câu không?” Thời Miên vừa nói vừa đưa một khối than tinh qua.
Ánh mắt lão Lý từ lúc cô lấy than tinh ra đã không rời khỏi tay cô, nhìn thấy than tinh đến trước mắt, lập tức gật đầu: “Có thể.”
[Độ thiện cảm của thợ rèn +3.]
Xem ra sức hút của than tinh không nhỏ, Thời Miên nghĩ đến mấy khối trong ba lô, dùng cho tốt, sau này tìm thợ rèn nhất định sẽ không bị từ chối.
“Cần mấy cái?” Lão Lý cẩn thận cất than tinh đi, “Trước kia thỉnh thoảng có người đến bán, nhưng từ sau khi vũ khí bị thất lạc, cũng không còn ai đến nữa, không có than tinh, làm sao có thể rèn ra trang bị tốt được chứ.” Nói xong tự mình lắc đầu, hiển nhiên là rất tiếc.
Thời Miên suy nghĩ ý tứ trong nửa câu sau của ông ta, suy ngược lại một chút, chẳng phải than tinh có thể làm ra trang bị sao?
Tuy rằng trên người cô có không ít trang bị, ở khu tân thủ có thể đánh bại 99% người chơi, nhưng thứ như trang bị ai mà chê nhiều? Hơn nữa niềm vui của trò chơi chẳng phải là sưu tầm đủ loại trang bị sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT