Trước khi nguyên chủ qua đời cũng không để lại gì, sau khi Thời Miên tỉnh lại liền tiếp nhận ký ức, việc đầu tiên cô làm là đi đăng ký. Khoang trò chơi được phát miễn phí, phần thưởng khi đăng nhập ngày đầu tiên là 100 đồng tiền chung, nhưng phải bảy ngày sau mới gửi đến tài khoản. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì thời gian tiếp theo cô sẽ dựa vào khoang trò chơi để nuôi sống bản thân.
Nhưng hiện tại trong tay chỉ có 100 đồng, Thời Miên mở “trí não”, định tìm một quán ăn bên ngoài để gọi đồ, hai ngày liên tục dùng dịch dinh dưỡng nhạt nhẽo, bây giờ cô chỉ muốn ăn cơm, dù là một bát cơm hay một cái bánh bao cũng được.
Nửa giờ sau, Thời Miên nhìn chằm chằm vào một nhà hàng có giá rẻ nhất sau khi lọc.
Cơm: 50 đồng /bát.
Phí giao hàng 100 đồng.
Thời Miên liếc nhìn số dư, mặt không biểu cảm tắt trí não, cô cảm thấy dịch dinh dưỡng hiện tại cũng khá tốt, tiện lợi, nhanh chóng, quan trọng nhất là rẻ.
Chỉ là dịch dinh dưỡng trong nhà cũng không còn hàng, vì thiếu tiền mà người máy trí năng từ khi hỏng vẫn chưa được sửa chữa, Thời Miên vừa xem giao diện mua sắm vừa nghĩ.
Khác với cơm nước thực sự, dịch dinh dưỡng chỉ cần đặt mua trên phần mềm mua sắm, miễn phí giao hàng tận nhà, giá cả rất phải chăng.
Thời Miên lướt qua những loại có bao bì sặc sỡ, trực tiếp chọn một cửa hàng đơn giản nhất, một đồng tiên chung một ống, mua mười tặng một.
[Xác nhận đơn hàng, đã trừ tiền thành công.]
Thông thường thời gian giao hàng là trong vòng một giờ, thời gian còn lại Thời Miên xem qua căn phòng, cũng nên dọn dẹp một chút, căn phòng hơn 20 mét vuông chỉ có giường và khoang trò chơi là đồ vật lớn, hai thứ chiếm một góc nhà, bên cạnh giường là một tủ quần áo đơn giản, những nơi khác là bàn ghế.
Trước đây trong phòng chất đầy rác, ngày đầu tiên Thời Miên đến đã dọn dẹp qua một lượt, chỉ là nhiều nơi dọn dẹp không được kỹ càng.
Bản thân còn chưa biết phải ở đây bao lâu, ít nhất phải kiếm đủ học phí đã... Nghĩ đến đây Thời Miên thở dài.
Thân thế của nguyên chủ có chút phức tạp, mẹ tên Thời Cẩm, là con gái út được cưng chiều của nhà họ Thời, sau này cùng cha của nguyên chủ là Cao Tín Thực bỏ trốn đến đây.
Sau khi kết hôn, hai người dùng tiền của Thời Cẩm thành lập một công ty nhỏ, giai đoạn đầu vận may không tồi, có chút thành tựu, sau đó Thời Cẩm mang thai về nhà chờ sinh, vốn nghĩ sinh nguyên chủ xong sẽ dẫn chồng con về nhà nhận lỗi, nào ngờ lại đánh giá sai bản chất của chồng.
Cao Tín Thực bề ngoài đẹp trai, ở nhà lại dịu dàng chu đáo, nếu không cũng không thể dụ dỗ Thời Cẩm bỏ trốn, lúc vợ mang thai ở nhà không đến công ty, dần dần bản chất lộ rõ. Quy tắc ngầm với cấp dưới, bao nuôi, đủ thứ chuyện lộn xộn náo loạn đến trước mặt Thời Cẩm, Thời Cẩm sinh non, có thể là lương tâm trỗi dậy, Cao Tín Thực cắt đứt liên lạc với người bên ngoài, chuyên tâm kinh doanh.
Thời Cẩm đã hết hy vọng, vì con mà cố gắng gượng ép, vợ chồng hai người mặt ngoài hòa thuận, nhưng công việc kinh doanh lại rất tốt, sau khi Thời Cẩm sinh thì cơ thể đã không còn được như trước, dù sao cũng là người được gia đình dốc lòng bồi dưỡng, bà cố gắng cắn răng giành lấy một nửa cổ phần từ Cao Tín Thực, nhưng chưa kịp đợi nguyên chủ trưởng thành.
Thời Cẩm qua đời, tài sản đều để lại cho nguyên chủ, Cao Tín Thực trở thành người giám hộ duy nhất, cổ phần đều do ông ta thay mặt quản lý.
Cao Tín Thực vốn dĩ không phải người tốt, sự áy lỗi với vợ kiên trì được vài năm đã sớm không còn, huống chi đối phương còn giành tiền với mình, một năm sau khi Thời Cẩm qua đời ông ta liền cưới người vợ hiện tại, kèm theo một đứa con gái bằng tuổi nguyên chủ, con ruột.
Về phần cổ phần, công ty còn không có nói gì đến cổ phần, Cao Tín Thực quả thật đủ tàn nhẫn.
Chuyện còn lại, Thời Miên cảm thấy trong lòng buồn bực, lắc đầu không muốn nghĩ nữa, nguyên chủ tuy đã không còn nhưng chấp niệm nào đó vẫn còn lưu lại, hệ thống đưa cô đến đây cũng đã nói, hoàn thành chấp niệm của nguyên chủ thì cơ thể cô mới có thể khỏe lại, chỉ là không nói rõ chấp niệm là gì đã bỏ đi.
Thời Miên chỉ có thể từng bước thực hiện, trong trí nhớ nguyên chủ rất ngưỡng mộ cuộc sống đại học, vì lên đại học có thể thoát khỏi gia đình, Thời Miên xoa xoa mi tâm, đại học đã được đưa vào phạm vi giáo dục bán phần bắt buộc, chỉ cần tự trả một nửa học phí là được.
Sau khi nguyên chủ cãi nhau với gia đình đã không mang theo một đồng nào ra khỏi nhà, huống chi là học phí cao ngất ngưởng lên đến hơn vạn đồng tiền chung, vì sức khỏe yếu nên không thể ra ngoài làm việc, công việc cường độ cao có thể khiến cô ấy không nhận được đồng lương tháng đầu tiên, tâm trạng u uất cộng thêm kích động ngày hôm đó, trực tiếp không chịu đựng nổi nữa.
Thời Miên thở dài, bây giờ việc đầu tiên chính là đóng học phí, còn một tháng rưỡi nữa là đến tháng chín nhập học, trong khoảng thời gian này cô phải kiếm đủ một vạn đồng tiền chung, cũng chính là một trăm đồng vàng trong game. Chia đều ra mỗi ngày chính là ba đồng vàng, nhìn thì có vẻ không khó, nhưng tỉ lệ rơi vật phẩm các loại tài nguyên trong game [Tương Lai] cô vẫn chưa rõ, tiền kiếm được hôm nay phần lớn là do may mắn.