Cho đến khi công cụ bị giới hạn... Thời Miên suy nghĩ một chút, những chuyện xảy ra hai ngày nay, ngày đầu tiên chỉ là dụ mọi người tiêu dùng nhưng những gì nói cũng là sự thật, chỉ là mục công cụ đã thiết lập một cái bẫy cho mọi người.
Sáng nay công cụ giảm một nửa, bây giờ mỗi nhóm đều nợ một khoản điểm tích lũy lớn, cần phải trả nợ, nếu không sẽ càng tích càng nhiều.
Vậy bước tiếp theo nên làm gì? Thời Miên rửa sạch tay đứng dậy, đi về phía nơi hái dâu dại, vừa đi vừa nghĩ, chế độ này hiện tại có vẻ thiếu sức ràng buộc. Nếu có người lười biếng, không muốn làm nhiều nhiệm vụ thì người hướng dẫn nên làm gì?
Quy định mới sẽ bắt đầu vào ngày nào? Thời Miên nghĩ một chút, xem ra cách tốt nhất là trả hết điểm tích lũy càng sớm càng tốt, ít nhất là trước khi giáo viên ra lệnh.
Khi Thời Miên đi tới thì Trần Nam Nam đã ở đó rồi, thấy cô đi tới thì thở phào nhẹ nhõm: “Miên Miên, cuối cùng cậu cũng tới rồi! Tớ đã nhắn tin cho cậu.”
Thời Miên mở thiết bị liên lạc ra xem, Trần Nam Nam đã gửi mấy tin nhắn mười phút trước, đều hỏi cô đang ở đâu.
“Vừa nãy tớ chạy quá nhanh, không thấy cậu đi đâu, đến đây thì phát hiện không thấy cậu đâu, liên lạc với Tư Xảo thì cậu ấy nói không thấy.” Trần Nam Nam nói: “Miên Miên, cậu đi đâu vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT