“Thời Miên?” Trần Nam Nam nhỏ giọng hỏi một câu, rõ ràng là không đưa ra được quyết định.
“Ngày mai có khả năng sẽ không phát cơm.” Thời Miên nhắc nhở, cô biết bây giờ trả đồ về có thể giảm được một nửa nợ nhưng không thể trả, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì trong khoảng thời gian tiếp theo đến khi về, họ sẽ không được ăn cơm do trường phát.
Thời Miên có chút hiểu tại sao nội dung huấn luyện lần này lại khác với trước, lần này trọng tâm có vẻ như tập trung vào “Khả năng sinh tồn.”
Cô nhớ anh cả đã nói một chuyện, rất nhiều người trong quân đội cần học lại, lúc đầu cô hiểu học lại là ngồi trong lớp học cùng họ nhưng bây giờ nghĩ lại, có lẽ đã đổi thành hình thức này.
Thời Miên nhìn về phía xa, đáng tiếc trời đã tối, chỉ có thể nhìn thấy vài ngọn đèn, nghe nói số lượng tân sinh viên năm nay rất đông, tổng cộng chia thành hơn mười khu vực, bốn mươi mấy lớp của họ chỉ là một trong số đó, chỉ là một nhóm khác hạ cánh ở những vị trí khác.
Không biết anh cả có lẫn trong số đó không, Thời Miên thu hồi ánh mắt, những người bên cạnh đều nghe thấy lời cô nói, ít nhất nhóm của họ không định nộp lên.
Thời Miên thở phào nhẹ nhõm, nếu những người khác có ý kiến khác, cô chỉ có thể đổ lỗi cho những công cụ này, may mắn là họ đều có thể nghe lọt tai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play