Đợi Vu Phong Lăng rời đi, Thời Miên mới quay lại tìm Tống Vãn Vãn, chỉ là vừa quay đầu lại đã phát hiện Tống Vãn Vãn đang dùng ánh mắt oán hận nhìn mình.
“Làm tôi giật mình.” Thời Miên vỗ vỗ ngực, cô không chịu được giật mình, huống chi là có người đột nhiên xuất hiện sau lưng.
“Mộ Mộ…” Tống Vãn Vãn u oán nói.
“Được rồi.” Thời Miên xoa xoa đầu cô ấy, “Tôi còn chưa tính sổ với cô đâu, BOSS lớn còn có thể vừa xuất hiện liền tiến vào trạng thái cuồng bạo được sao? Ngày nào đó bị người ta đánh cho một trận thì cô đừng có mà cứng miệng nữa.”
“Tôi chỉ là tức giận thôi.” Tống Vãn Vãn tức giận nói.
“Tức giận thì đi đánh nhau?” Thời Miên bất đắc dĩ, cảm thấy Tống Vãn Vãn và Tiểu Nếp Cẩm thật giống nhau, đứa nào đứa nấy đều rất tốn tâm tư.
“Tôi chỉ nhìn hắn ta không vừa mắt thôi.” Tống Vãn Vãn cũng không rõ là vì sao nhìn thấy đối phương là cô lại tức giận, mỗi lần nhìn thấy anh là cô lại muốn đánh nhau, lần này cảm giác đó càng mãnh liệt hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play