Thời Miên hy vọng đối phương làm được nhiều ám khí một chút, như vậy có thể phân cho mỗi người một cái, hôm nay không có ám khí, cho nên cô luôn cảm thấy không an toàn, trong ba lô đựng rất nhiều thuốc mê đã pha loãng.
Thuốc lão Tần cho quả nhiên rất hữu dụng, bây giờ còn dư lại hơn nửa bình, cô đều đã pha loãng với nước, lúc cần thiết có thể trực tiếp lấy ra hắt vào mặt đối phương.
Chỉ là thứ này vẫn hơi tốn thời gian, Thời Miên bắt đầu nghĩ xem tối nay nói thế nào với thợ rèn, kêu ông ta rèn một cái ám khí có thể bắn ra mũi tên nhỏ, sau đó bôi một chút thuốc lên trên mũi tên, như vậy có được không?
Ám khí sử dụng thuận tiện, nhưng lực sát thương không bằng vũ khí thông thường, nhưng có một ưu điểm đặc biệt, đó chính là có thể đánh úp.
Nếu giá trị vũ lực của đối phương quá cao, trực tiếp dùng ám khí chẳng những đánh không thắng đối phương, còn có khả năng sẽ bị thương. Cho nên phương pháp bôi thuốc vào ám khí cũng rất tốt, ở thời điểm đối phương còn chưa phản ứng lại thì trực tiếp hạ dược, chờ đối phương nhận ra thì dược hiệu đã bắt đầu phát huy tác dụng.
Càng nghĩ càng thấy ổn, Thời Miên vốn định ghi nhớ chuyện này lại, viết được một nửa thì đột nhiên dừng lại, trực tiếp gửi cho lão Lý chẳng phải tốt hơn sao?
“Đang làm gì thế?” Bởi vì đông người, Thời Miên đi theo mọi người, vừa đi vừa viết, Vu Phong Lăng quay đầu nhìn lại, liền phát hiện cô không tập trung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play