“Vậy sau này mọi người cần thì đến chỗ tôi mà lấy.” Nghĩ ngợi một chút, Thời Miên cất toàn bộ số vật phẩm vào ba lô.
Hàn Thịnh nói đùa: “Lần sau gặp những thứ tương tự thì khỏi cần chia cho chúng tôi nữa, cô cứ giữ lấy.”
“Ừ.” Hắn vừa dứt lời, Vu Phong Lăng liền đồng ý, “Em cứ giữ lấy đi.”
“Ba lô của tôi đã mở rộng đến hơn 20 trang rồi.” Thời Miên cảm thấy hai người chỉ đang nói đùa, cô cũng cười theo, “Nếu cứ như vậy thì chẳng mấy chốc sẽ lên đến 30 trang mất.”
“Cô thu thập nhiều vật phẩm thế á?” Ban đầu Hàn Thịnh định đi về hướng khác tìm phần thưởng của phó bản, nghe thấy câu này thì dừng lại, vẻ mặt không thể tin được, “Của tôi mới có mười trang...” Mười trang của hắn thậm chí còn chưa đựng đầy, nhớ mang máng rằng chỉ mới mấy ngày trước đối phương mới chỉ mười mấy trang, vậy mà giờ đã thành hơn hai mươi trang, tốc độ thay đổi cũng nhanh quá rồi.
“Ừm.” Thời Miên tùy ý lật xem vài trang, phần lớn đều là thu thập được trên núi hoặc trong phó bản, còn có một phần là do thành viên đưa cho.
Số vật phẩm do thành viên đưa cho, có một phần vẫn đang được cất trong kho của chiến đội, xem ra Thời Miên phải tranh thủ lúc nào rảnh rỗi thì dọn dẹp lại ba lô một lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT