“Cô định đến Tinh Cầu Chủ trước khi khai giảng hay là đến đây trong thời gian tới?” Hãn Thanh Nhất Phiến hỏi.
“Vài ngày trước khi khai giảng.” Thời Miên không định đến sớm quá, vấn đề chỗ ở các kiểu chưa giải quyết được, hiện tại trong tay cô không có tiền, có thể tiết kiệm được một chút nào hay chút đó.
“Còn hơn hai mươi ngày nữa, trưa nay tôi sẽ đi hỏi thăm.” Hãn Thanh Nhất Phiến nói, “Bên Mộc Đầu cũng sẽ cố gắng, cậu ta chỉ là không thích nói chuyện thôi.”
“Cảm ơn…” Thời Miên không biết nên diễn tả lòng biết ơn của mình như thế nào, mấy người quen biết nhau được hai ba ngày, ngoài việc cùng nhau làm nhiệm vụ ra thì không còn liên lạc gì khác, đối phương có thể làm đến mức này thật sự rất khó được.
“Chuyện nhỏ thôi, haizz, giá như cô nói trước thì tốt rồi, dạo này nhiều việc, chưa chắc đã làm được.”
“Không sao.” Thời Miên lắc đầu, “Không cưỡng cầu.”
“Đúng vậy, nếu không được thì cô có thể đến Tinh Cầu Chủ làm công việc tình nguyện, đợi năm sau thi tiếp.” Làm công việc tình nguyện có thể tích lũy điểm uy tín.
“Ừm.” Thời Miên gật đầu, chủ yếu là cô đến vào thời điểm không được khéo cho lắm, có khá nhiều việc, từ tiền nhà cho đến chuẩn bị khai giảng các thứ, cô chưa lúc nào được rảnh rỗi. Nếu như bài kiểm tra đầu vào mà bị từ chối vì điểm uy tín thì cô chỉ có thể làm theo lời Hãn Thanh Nhất Phiến nói, đi làm công việc tình nguyện.
“Nhưng trước khi làm công việc tình nguyện phải kiếm đủ học phí và tiền xe đã.” Thời Miên thầm nghĩ.
“Vậy có thể giúp tôi cường hóa cái này được không?” Hãn Thanh Nhất Phiến chỉ vào trang bị trên cổ tay mình.
“Được.” Thời Miên đồng ý, “Có đá cường hóa không?” Đá của cô đã sắp hết rồi.
“Có có có.” Hãn Thanh Nhất Phiến vừa nói vừa lấy ra, “Hôm qua sau khi cô đăng xuất, chúng tôi đã đi đào được kha khá, định hôm nay đi tìm thợ rèn, nhưng mà có vẻ như tỷ lệ thành công của thợ rèn không cao bằng cô.”
Tỷ lệ cường hóa thành công của NPC là cố định, còn người chơi cường hóa thì có liên quan đến vận may của bản thân.
“Xem ra trang bị được thăng cấp thành công của mình đã tạo ảnh hưởng khá lớn đến Hãn Thanh Nhất Phiến.” Thời Miên lấy búa ra: “Thất bại không bồi thường.” Chuyện này nhất định phải nói rõ trước.
“Không cần cô bồi thường.” Hãn Thanh Nhất Phiến gật đầu, “Sống chết có số.”
Thời Miên tay trái cầm lấy viên đá cường hóa đặt lên trên cổ tay, tay phải giơ búa lên——
“Ting——”
[Cường hóa thành công, công kích +4, phòng ngự +4]
Một viên đá cường hóa trực tiếp tăng 60 lực chiến.
Nghe được câu nhắc nhở này, ba người đồng thời thở phào nhẹ nhõm, bao gồm cả Thời Miên, cảm giác giúp người khác cường hóa và tự mình cường hóa vẫn là không giống nhau.
“Tiếp tục.” Hãn Thanh Nhất Phiến có chút căng thẳng.
“Tiếp tục cường hóa?” Thời Miên hỏi, cấp bậc càng cao thì tỉ lệ thành công càng thấp, cô còn tưởng rằng đối phương vừa rồi chỉ muốn thử xem sao.
“Đúng vậy.” Hãn Thanh Nhất Phiến gật đầu, “Cô thử lại lần nữa xem.”
“Được.” Thời Miên gật đầu, cô vẫn còn một đôi hộ uyển, nếu thất bại thì sẽ tặng cho đối phương.
Hôm qua đối phương trả tiền quá nhiều, Thời Miên luôn nghĩ xem nên bù đắp lại từ chỗ nào.
Chỉ là suy nghĩ của Thời Miên hoàn toàn là dư thừa, lần thứ hai vẫn là lời nhắc nhở như cũ.
“Hô——” Thời Miên đưa trang bị qua.
Hãn Thanh Nhất Phiến nhận lấy trang bị trong lúc còn có chút kích động: “Người may mắn quả nhiên khác hẳn, Vô Triều, cô chia cho tôi một chút vận may đi, không cần nhiều, sau này tôi thi không bị trượt môn là được rồi.”
Thời Miên cười một tiếng: “Khả năng này tôi không có đâu, hai ngày nay là do vận may, lần sau cường hóa chưa chắc đã thành công.”
“Không sao không sao, như vậy đã tốt hơn thợ rèn nhiều rồi.” Hãn Thanh Nhất Phiến khoát tay, hoàn toàn không để tâm, “Lần sau nhặt được trang bị còn chưa biết là lúc nào.”
“Vô Triều, trang bị thăng cấp của cô, tôi có thể xem thử không?” Trang bị lục trang cường hóa hai lần, thuộc tính đã được tăng lên gần gấp đôi so với ban đầu, nếu không phải sợ bản thân không chịu đựng nổi, Hãn Thanh Nhất Phiến còn muốn tiếp tục.
Tuy nhiên trang bị của bản thân không mạnh, nhìn trang bị của người khác cho đỡ thèm cũng được.
Thời Miên đưa con dao găm cho hắn: “Bốn trăm.”
“435!” Hãn Thanh Nhất Phiến cảm khái một tiếng, “Chỉ riêng lực chiến của vũ khí của cô đã cao hơn của chúng tôi.”
“Con dao găm này dùng không được bao lâu.” Thời Miên lắc đầu, “Trang bị cấp 0 không thể cường hóa.” Cho nên thuộc tính này đã là đỉnh điểm, cũng là lục trang, những lục trang khác có thể tiếp tục cường hóa, cho đến cấp 20, con dao găm trong tay cô lại chỉ có thể duy trì ở cấp 0, cho nên dù có thăng cấp, cũng không bằng lục trang bình thường.
“Tại sao lại không thể thăng cấp?” Hãn Thanh Nhất Phiến nhìn thoáng qua, “Lẽ ra không nên như vậy.”
“Phương pháp thì tôi vẫn chưa tìm được.” Thời Miên lắc đầu, cô cảm giác sẽ có cửa đột phá, chỉ là hiện tại vẫn chưa tìm được mà thôi.
“Chắc chắn sẽ tìm được.” Hãn Thanh Nhất Phiến có một loại tin tưởng không thể giải thích được với cô, cho dù những người khác không tìm được, cô cũng nhất định có thể tìm được phương pháp.
“Hy vọng là vậy.” Thời Miên mỉm cười, vũ khí đầu tiên quả thực rất quý giá, không nỡ vứt bỏ, “Tôi đến thôn nhận nhiệm vụ, giờ mọi người đi đâu?”
“Đi bờ sông bắt vịt, nửa đêm canh ở bờ sông lâu như vậy mà không thấy bóng dáng con vịt nào, lão trưởng thôn này thật không đáng tin cậy mà.”
“Buổi tối vịt đều về nhà rồi mà?” Thời Miên vừa nói vừa lục tìm trong ba lô của mình, “Tôi còn hai con, mọi người cầm lấy dùng trước đi.” Bắt vịt tương đối khó khăn cho nên cô cũng không có quá nhiều đồ dự trữ.
“Vô Triều, cô đúng là ân nhân cứu mạng của tôi!”
“Mọi người cứ từ từ đi, tôi đến chỗ thợ rèn xem thử trước.” Thật ra Thời Miên đang nói dối, bởi vì chuyện nhà ở cô còn chưa chắc chắn nên cũng không định để người khác biết.
“Đi đi đi.” Hãn Thanh Nhất Phiến khoát tay, tuy rằng mới quen biết được vài ngày, nhưng đã quen với việc đối phương đến vô ảnh đi vô tung rồi.
Bước chân của Thời Miên nhanh hơn hai người bọn họ, vào thôn rồi không đến chỗ thợ rèn mà là đi tìm lão trưởng thôn trước.
Lúc cô đến thì ông ta đang phát nhiệm vụ cho người khác, Thời Miên đứng bên cạnh chờ đợi, từ sau khi Hãn Thanh Nhất Phiến nói trò chơi này có thể đoán được lực chiến của người khác, Thời Miên đã quyết định, lúc ra ngoài làm nhiệm vụ hàng ngày sẽ tháo hết trang bị xuống, cho nên không khiến người khác chú ý.
Liên tục hai lần thông qua phó bản, lực chiến của cô tăng lên quá nhanh, cho dù là Hãn Thanh Nhất Phiến cũng không biết lực chiến cụ thể của cô là bao nhiêu. Hiện tại trên người cô chỉ có một đôi giàu chiến, là vì chạy tới chạy lui cho đỡ tốn sức, bình thường cầm trong tay là một thanh kiếm gỗ, trong mắt người khác chính là một người mới bình thường.
Lão trưởng thôn từ lúc cô đến gần đã bắt đầu run rẩy.
Thời Miên giả vờ như không nhìn thấy, chờ ông ta phát nhiệm vụ xong, người chơi phía trước rời đi, cô mới đi tới.
“Tiền thưởng với tiền bồi thường là hai chuyện khác nhau, ông đừng có mà giở trò.”
“Chuyện này…” Vị trưởng thôn lại đưa tay lên vuốt râu.
“Ông còn muốn thêm cả phí tổn thất tinh thần à?” Thời Miên hỏi.
Trưởng thôn lập tức thôi không lề mề nữa: “Người khác ra khỏi khu tân thủ chỉ được cho năm mẫu đất, tôi cho cô thêm hai mẫu nữa, gộp với phần thưởng của cô cho tròn số thế nào?”
“Thêm bốn mẫu.” Thời Miên thẳng thừng ra giá gấp đôi.
“Được!” Trưởng thôn lập tức đồng ý, “Tôi lập tức làm giấy tờ cho cô!”
Đối phương đồng ý quá nhanh khiến Thời Miên cảm thấy yêu cầu của mình quá thấp: “Ông không gài tôi đấy chứ?”
“Không có không có.” Trưởng thôn vội vàng lắc đầu, “Tôi nào dám, nào dám nữa.”
[Mức độ sợ hãi của trưởng thôn +1]
Nhìn mức độ sợ hãi vốn đã không thấp nay lại còn có xu hướng tăng lên, Thời Miên quyết định lần này tạm tha cho ông ta, nhỡ đâu thật sự dọa ông ta sợ quá, về sau tìm không thấy người thì nhiệm vụ chính tuyến coi như xong đời.