Không ngờ một đôi giày lại có thuộc tính tốt như vậy, Thời Miên nhấp vào trang bị để đi giày vào, cảm thấy cơ thể nhẹ đi hai phần.

Thời Miên thử đôi giày vào chân, không tệ, lại nhìn xung quanh, không có ai, chắc là bọn họ đều đang đi bắt thỏ, quyết định hoàn thành thêm một nhiệm vụ nữa rồi quay về bán măng.

“Đôi giày này quả thực rất hợp với cô.” Trưởng thôn vuốt nhúm râu của mình: “Ở đây không có việc gì nữa, cô đến chỗ Tiền đại nương dệt vải xem sao.”

[Nhiệm vụ chính tuyến 3——Ủy thác của Tiền đại nương: Đi tìm Tiền đại nương.]

Thời Miên bắt đầu tra bản đồ, vị trí của trưởng thôn ở phía bắc đầu thôn, Tiền đại nương ở trung tâm thôn, đi về phía nam là được, chỉ là vừa ra khỏi cửa lại gặp người.

“Mỹ nữ?” Hãn Thanh Nhất Phiến thấy cô ra ngoài thì rất kích động.

“Có chuyện gì?” Thời Miên cau mày nhìn hắn.

“Là nhiệm vụ thứ hai, gặp chút vấn đề.” Hãn Thanh Nhất Phiến nói, hai người phía sau gật đầu, chỉ có một người không nói gì, đứng yên ở cuối.

Thời Miên nghiêm túc nhìn họ, lúc này cảm thấy trên đầu đám người này có mấy chữ to sáng lấp lánh, lần lượt là: Người, ngốc, tiền, nhiều.

Bán được 12 cây măng trong ba lô, túi tiền thu về 4 đồng bạc, Thời Miên đột nhiên cảm thấy mình lại khôi phục sinh khí rồi.

Nhà của Tiền đại nương ở giữa thôn, trong nhà có một khung cửi, lúc Thời Miên đến thì Tiền đại nương đang dệt vải, thấy Thời Miên thì sắc mặt không đổi, trực tiếp sai bảo cô làm việc: “Chỉ trong nhà sắp hết rồi, cô đi kéo chỉ đi.”

Nói rồi đưa cho Thời Miên một bọc lớn, sau đó tiếp tục làm việc của mình.

“Tiền đại nương, kéo chỉ này làm thế nào?” Nhìn bọc bông nhét vào tay mình, Thời Miên khó xử hỏi, cô thật sự không biết nghề này.

“Cô không biết sao?” Tiền đại nương ngẩng đầu lên, nhìn rõ dáng vẻ của Thời Miên mới phản ứng lại: “Nhà lâu rồi không có khách đến, tôi còn tưởng là cô gái nào trong thôn đến. Được rồi, lại đây tôi dạy cô kéo chỉ.”

Gần hai tiếng sau, theo Tiền đại nương học kéo chỉ, dệt vải, cắt may, mục kỹ năng đã xuất hiện ba ngôi sao sáng, cấp bậc đều là 1.

Thấy Tiền đại nương còn muốn dạy thêm gì đó, Thời Miên tranh thủ nói trước: “ Tiền đại nương có nhiệm vụ nào không?” Cô đến đây là để làm nhiệm vụ, không phải để học nghề, thời gian chơi game hôm nay chỉ còn chưa đầy một tiếng, cô muốn hoàn thành nhiệm vụ này trước khi bị cường ép đăng xuất.

“A, nhiệm vụ sao?” Tiền đại nương dừng tay: “Có một nhiệm vụ nhưng tôi thấy thực lực của cô còn yếu, hay là tìm thêm một đồng đội đến đây đi?”

“Không cần đâu Tiền đại nương, cháu tự làm được.” Thời Miên chưa từng nghe nói giai đoạn đầu lại có nhiệm vụ cần tổ đội, hẳn là có thể thương lượng.

Quả nhiên, nghe Thời Miên nói vậy thì Tiền đại nương lắc đầu, vẫn thỏa hiệp: “Thanh niên bây giờ, aiz, nếu cô đã nói vậy thì tôi giao việc này cho cô. Là thế này, gần đây giá bông tăng vọt. Tôi vốn định đặt một lô bông nhưng số bạc chuẩn bị lại không đủ, đi vay cũng hơi khó, tôi muốn nhờ người đi hỏi thăm xem năm nay bên bán bông có vấn đề gì.”

[Có nhận nhiệm vụ: Ủy thác của Tiền đại nương hay không? Xác nhận - Hủy bỏ? (Sau khi nhận nhiệm vụ này thì không thể từ bỏ)]

Thời Miên vội vàng, trực tiếp nhấn xác nhận, nhận nhiệm vụ xong mới thấy hình như có gì đó không ổn trên trang.

[Nhiệm vụ chính tuyến 3——Ủy thác của Tiền đại nương: Đến tìm Tiền đại nương.]

[Nhiệm vụ bí ẩn——Ủy thác của “Tiền” đại nương: Giá bông tăng vọt.]

“Tiền đại nương, họ Tiền của người không phải tiền đồng sao?” Thời Miên hỏi.

“Họ Tiền, Tiền trong tiền tiến, sao vậy?” Người trước mặt ngẩng đầu hỏi.

“Không có gì.” Thời Miên đáp, đành phải chấp nhận rằng mình tìm nhầm người rồi: “Tiền đại nương biết nhà Tiền đại nương họ “Tiền” ở đâu không?”

“Tiền đại nương kia sao?” Tiền đại nương nghe câu này thì sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Kẻ mạo danh thôi, cô tìm bà ta làm gì?”

Thời Miên thấy bà ấy không vui, cũng không dám hỏi tiếp, bèn bịa ra một lời nói dối: “Trên phố có nghe người ta nói cần tìm Tiền đại nương để làm nhiệm vụ, cháu có hơi tò mò.”

Tiền đại nương nghe câu này thì cười: “Bà ta thì có nhiệm vụ gì hay ho chứ? Cô ngoan ngoãn làm nhiệm vụ cho tôi, cuối cùng chắc chắn sẽ không để cô chịu thiệt.”

Thời Miên bán tín bán nghi theo bản đồ đi ra ngoài, địa điểm nhiệm vụ là tại một ruộng bông, không biết nhiệm vụ này có khó hay không.

Thời Miên đi khoảng ba phút thì đến ruộng bông, vừa đến đã thấy một số NPC mặc quần áo rách rưới, mặt mày buồn khổ đang trồng bông trên ruộng.

“Ông ơi, ở đây có chuyện gì sao?” Thời Miên hỏi một ông lão đứng đầu ruộng.

“Ôi, đừng nhắc nữa, năm nay bông đều bị sâu, căn bản không thu hoạch được gì, một năm trồng bông đều uổng phí.” NPC thở dài nói.

“Nghiêm trọng vậy sao?” Thời Miên: “Vậy sao không nghĩ cách diệt sâu?”

“Diệt thế nào được?” NPC buồn rầu nói: “Bắt ở đây thì chỗ khác lại có, cũng không biết năm nay sao lại có nhiều sâu như vậy.”

“Vậy có thể tìm người đến giúp không?” Thời Miên hỏi.

“Đúng rồi! Sao mình không nghĩ ra nhỉ? Cô đợi chút, tôi đi tìm trưởng thôn.”

NPC nói xong liền chạy đi, để lại Thời Miên một mình bối rối, nhiệm vụ của cô, thế này thì làm sao hoàn thành được?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play