Hoa sen trong hồ nở rồi tàn rồi lại nở, trong nhà chỉ có một mình cô, không có thời gian rảnh rỗi để thưởng thức, cho nên thứ khiến người ta thích nhất vẫn là đài sen, lúc chưa hái nhìn trong nước cũng rất đẹp, sau khi hái lên vừa có thể ăn, vừa có thể dùng để làm việc khác, quả thực là vật dụng cần thiết trong nhà.
“Nuôi thêm vài con vịt…” Thời Miên lẩm bẩm đứng dậy, đi vào sân sau thu hoạch hết số sen, sau đó đi xem nhân sâm, lúc trước gieo Cửu Mao xuống đã xem qua một lần, ngày mai giờ này chắc cũng chín rồi.
Chỉ là lá này… Thời Miên có chút do dự, những cái lá này có thể dùng được không? Nếu sau khi nhân sâm trưởng thành trực tiếp thu hoạch để dùng, như vậy bé sâm cũng không cần hiến tóc.
Dù sao dùng hạt giống gieo trồng cũng gần giống như sản xuất hàng loạt, hiện tại gieo xuống chín mảnh đất này, sau này có thể thu hoạch được chín mươi phần, tương đương với chín mươi bé sâm, cho dù hiệu quả kém một chút cũng không sao.
Xem xong khu nhân sâm, Thời Miên đứng dậy, suy nghĩ xem nên làm gì tiếp theo, trong tay có không ít sen, chia cho anh cả một phần, số còn lại đưa cho Vu Phong Lăng, hiện tại tần suất nói chuyện của bọn họ đã ít đi rất nhiều, bởi vì có vật phẩm gì trực tiếp gửi qua, mọi người đều là người thông minh, cho dù không giải thích cũng hiểu nên làm như thế nào.
Phân chia xong rồi từ trong khu đất đi ra, Thời Miên vừa đi ra liền sững sờ, bởi vì Hắc Mai Cầu trong sân đang dẫn theo một đàn vịt con.
Hắc Mai Cầu là vịt đen, mà những con vịt trời khác được nuôi trong nhà đều có màu sắc bình thường, cho nên nhìn đàn vịt nó dẫn theo, liếc mắt một cái là có thể nhận ra là con của nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT