Ba con heo con chiếm một ô, trong ba lô còn lại hơn 20 ô trống, Thời Miên bắt đầu đi tìm đồ ở những nơi khác.
Hang động này không biết bao nhiêu năm không có người ở, thêm đám heo rừng vào, rất nhiều thứ đều đã hỏng hóc. Thời Miên nhặt hết đồ con heo rừng kia rơi ra, con còn lại ở gần Lạc Mộc, trực tiếp nhặt luôn ở đó.
Có lẽ vì ổ heo ở chỗ này, heo mẹ tuy cách xa nhưng heo con lại rơi ra ở đây, những vật phẩm khác đều ở cạnh Lạc Mộc.
Hai mươi phút sau, mấy người lục soát khắp hang động, ngoại trừ hai con heo rừng ra thì không thu hoạch được gì.
“Không có trang bị à?” Thời Miên thắc mắc, độ thiện cảm của Thợ rèn cao như vậy, chắc chắn sẽ không lừa cô, hệ thống cũng đã thông báo, đây là phó bản ẩn đúng không, vậy sao lại không có trang bị?
[[Thông báo] Hệ thống: Còn 8 phút nữa là đóng phó bản, mong các người chơi nhanh chóng rời khỏi phó bản]
“Có khi nào được giấu kỹ rồi không?” Hãn Thanh Nhất Phiến chơi qua nhiều trò chơi như vậy, lần đầu tiên gặp phải chuyện phức tạp như thế này.
“Tìm lại lần nữa.” Thời gian có hạn, Thời Miên đảo mắt nhìn xung quanh, bên ngoài đã tìm hết rồi, ngoài mấy cái bàn hỏng thì không có gì cả, cô nghiêng về việc đồ được cất giấu ở vị trí khuất bên trong hơn.
Chỉ là tìm ở đây lâu hơn, đừng nói là trang bị, ngay cả mảnh trang bị cũng không có.
Thiết lập của game là sau khi tiêu diệt hai con heo rừng mới có thể phá đảo, có lẽ không đơn giản như rơi vật phẩm?
Thời Miên nhớ lại, con mình giết là heo đực, vốn đang ngủ cạnh ổ, con Lạc Mộc giết là heo cái, đang ủi cỏ…
“Nhìn chuồng heo kìa!”
“Vừa tìm rồi.” Hãn Thanh Nhất Phiến giải thích.
“Không phải.” Thời Miên lắc đầu, đi qua đó đẩy hết đống cỏ khô trên chuồng heo sang một bên, sau đó cẩn thận kiểm tra.
Hãn Thanh Nhất Phiến đi theo, chỉ là không hiểu cô đang làm gì.
Thời Miên nhìn nơi này, không phát hiện khe hở, bèn lấy vũ khí ra thử từng chỗ một.
Ban đầu âm thanh không có gì bất thường, giống như lúc đào măng, nhưng khi Thời Miên cắm dao vào một chỗ gần giữa thì phát hiện ra điều bất thường, lưỡi dao không cắm xuống được.
“Chỗ này!”
Mọi người có chút kích động, Hãn Thanh Nhất Phiến dẫn đầu, trực tiếp lấy vũ khí ra bắt đầu đào đất.
Làm như vậy sẽ làm tăng mức độ hao mòn, nhưng không ai để ý, sau khi cạo lớp đất bên ngoài, mọi người nhìn thấy tấm sắt bên dưới.
Chỉ là tấm sắt bị úp xuống, không có cách nào động vào, trừ khi phá tấm sắt ra.
Nhưng Thời Miên nhìn vào vết lõm gần như không nhìn thấy trên đó, đó là do nhát dao đầu tiên để lại.
Muốn phá tấm sắt… Thời Miên cảm thấy từ bỏ dễ hơn.
[[Thông báo] Hệ thống: Phó bản sẽ đóng trong vòng chưa đầy 1 phút, mong các người chơi rời khỏi phó bản kịp thời]
“Hết giờ rồi sao?” Hãn Thanh Nhất Phiến nhìn tấm sắt trên mặt đất, “Vô Triều, chúng ta cắm dao găm vào khe hở, cô cạy được không?”
“Được.” Thời Miên đồng ý, có thể thử cách này.
[[Thông báo] Hệ thống: Phó bản sẽ đóng trong vòng chưa đầy 30 giây, mong các người chơi rời khỏi phó bản kịp thời]
Chỉ còn một phút, mấy người nhét dao găm vào khe hở cùng một cạnh.
Thời Miên dùng sức trực tiếp cạy tấm sắt lên: “Được rồi!”
[[Thông báo] Hệ thống: Chúc mừng bạn nhận được trang bị Hộ Uyển (Lục) (cấp 1) *4, Mũ Giáp (Lục) (cấp 1) *4]
[[Thông báo] Hệ thống: Phó bản sẽ đóng trong vòng chưa đầy 5 giây, mong các người chơi rời khỏi phó bản kịp thời 5, 4, 3, 2, 1, 0]
Thời Miên bấm nhặt đồ trước khi bị hệ thống đá ra ngoài, vừa ra ngoài đã nghe thấy thông báo của hệ thống và giọng nói của Hãn Thanh Nhất Phiến.
[[Thế giới] Thông báo: Chúc mừng người chơi ** và đồng đội đã vượt phó bản ẩn (nhiều người) - Vũ Khí Thất Lạc, mỗi người nhận được một phần quà lần đầu vượt ải]
“Ra rồi sao? Nhận thưởng chưa?”
“Chưa.”
“Tôi nhận rồi.” Thời Miên đáp.
“Phù, may mà Vô Triều nhanh tay,” Hãn Thanh Nhất Phiến thở phào nhẹ nhõm, “Đây là lần đầu tiên tôi thấy trang bị Lục, nếu không lấy được chắc tôi liền đập đầu vào tường chết luôn.”
“Chia bây giờ hay đợi ngủ dậy rồi chia?” Thời Miên hỏi.
“Bây giờ đi.” Hãn Thanh Nhất Phiến có chút kích động, “Mấy phút là xong.”
Thời Miên gật đầu, dù sao cô cũng đã ngủ bù vào buổi chiều, hiện tại không hề buồn ngủ chút nào.
Mấy người tìm một bãi đất trống, lôi hết đồ trong ba lô ra để trên đất.
“Trang bị Lục có tám món, da heo rừng có sáu tấm, răng nanh heo rừng có hai cái, thịt heo rừng có sáu miếng, heo con ba con.” Thời Miên liệt kê một lượt.
“Vô Triều lấy trước đi.” Hãn Thanh Nhất Phiến nói.
Thời Miên không khách sáo với hắn, nhìn đống đồ trước mặt suy nghĩ một chút: “Trang bị Lục tôi lấy hai món, còn lại mỗi người một món.” Cô và Lạc Mộc ra sức nhiều nhất, chắc chắn không thể chia đều cho năm người được.
Hãn Thanh Nhất Phiến nghe cách chia của cô liền lắc đầu: “Mộc Đầu lấy hai món trang bị Lục, ba người chúng tôi mỗi người một món, còn lại đều là của cậu.”
Tám món trang bị, tính ra là cô lấy ba món, bốn người bọn họ lấy năm món, nhiều hơn cô một món, chỉ là những vật phẩm khác… Thời Miên lên tiếng hỏi: “Những vật phẩm khác mọi người không cần sao?”
Thực ra cô cũng không biết những vật phẩm rơi ra từ heo rừng có tác dụng gì, dù sao đây cũng là phó bản ẩn đầu tiên, chắc chắn sẽ không phải là rác rưởi, có lẽ sau này có thể tìm thợ rèn làm một số trang bị, cũng có thể đến chỗ trưởng thôn để hỏi thăm, giá trị sợ hãi càng cao thì đối phương càng nhát gan, dường như việc hỏi thăm cũng không khó.
“Tạm thời chúng tôi chưa dùng đến, cần sẽ đến chỗ cô để mua.” Hãn Thanh Nhất Phiến đáp, hắn cảm thấy để ở chỗ cô có ích hơn, “Tiền vượt ải lát nữa tôi chuyển khoản cho cô, còn cả tiền nhiệm vụ lần trước nữa.”
“Được.” Thời Miên gật đầu, “Theo giá thị trường.”
Bất kỳ phó bản nào cũng sẽ có phần thưởng cho lần đầu tiên vượt ải và lọt vào top 10, chỉ là không quan trọng bằng phó bản đầu tiên, tuy nhiên giá thị trường của các phó bản tiếp theo cũng đã bị đẩy lên 10 vàng một lần.
Thời Miên đã cảm nhận được sự thay đổi của thị trường, giá của phó bản đầu tiên bị đội giá quá cao, cho dù là 100 vàng hay 50 vàng thì cũng đều là bị thổi phồng lên.
Phó bản thứ hai thì giá sẽ không cao như vậy, trên diễn đàn giá cao nhất cũng chỉ 20 vàng.
Theo thời gian chơi dài ra và nhiều phó bản xuất hiện hơn, việc có giành được lần vượt ải đầu tiên hay không dường như không còn quá quan trọng. Hiện tại 10 đồng vàng có thể chỉ là tạm thời, giá sau này sẽ thấp hơn bây giờ.
Cô chỉ có thể tranh thủ lúc này kiếm một khoản, về lâu dài đây không phải là cách kiếm tiền hay, tìm được hai phó bản là do may mắn, chuyện không thể lặp lại ba lần, lần sau có thể sẽ không may mắn như vậy.
Thời Miên vừa nghĩ vừa cất đồ, đột nhiên cảm thấy trước mặt mình có thêm một mảng bóng tối.
“Trang bị.” Lạc Mộc đưa chiến hài cho cô.
Thời Miên suy nghĩ một chút, chiến hài đã dùng hai viên đá cường hóa, nếu dùng cái này để quảng cáo...
“Cậu giữ lấy đi, sau này cường hóa trang bị có thể tìm tôi, tự chuẩn bị đá cường hóa, một bạc một lần.”
Lạc Mộc ngẩn người, sau đó nhìn trang bị trên tay mình, lại nhìn cô, cuối cùng gật đầu: “Được.”
Đợi đến khi Thời Miên cất đồ xong và nói với bọn họ là mình offline, cô mới phát hiện trong tài khoản có thêm một đồng vàng do Lạc Mộc chuyển.
Chỉ là đa nhấn đăng xuất, Thời Miên không kịp phản ứng đã thoát khỏi game.
“Hào phóng...” Thời Miên nhất thời không tìm được từ ngữ thích hợp để hình dung, mấy người này ra tay có vẻ đều khá hào phóng, chỉ là bình thường luôn là Hãn Thanh Nhất Phiến dẫn đầu, ba người còn lại không thường xuyên lên tiếng mà thôi.