“Nhưng mà...” Tống Vãn Vãn duỗi tay ra, “Mệt lắm.”
Thời Miên nhìn thấy ngón tay cô ấy đỏ bừng, nhưng hôm nay đối phương cũng không làm việc: “Tay sao lại đỏ thế này?”
“Vừa nãy giúp Lý Hổ cầm một con cá.” Tống Vãn Vãn vẻ mặt tự trách, “Tôi muốn giúp Mộ Mộ, nhưng mà tay quá đau.”
Thời Miên im lặng, Tạ Thần có thể từ trong tay anh cả chạy ra, chứng minh ít nhất có thể đánh một trận với cô, đối phương lại đánh Tạ Thần khiến cả chiến đội đều xem là trò cười, lực chiến này có thể nhìn ra được rồi.
Lực chiến cao như vậy còn giả vờ yếu đuối, làm khó cho cô ấy còn diễn được. Quan trọng là cô còn phải diễn cùng đối phương, Thời Miên thở dài, tự nhủ vì nhiệm vụ.
“Đánh nhau lợi hại như vậy, trồng trọt chắc chắn cũng lợi hại.” Thời Miên kiên quyết, không hề dao động, “Cô xem thử có gì cần thiết, bảo Lưu Hoa đi mua. Trồng nhiều thì thưởng cho cô, trồng ít thì trừ vào tiền cơm.”
“Mộ Mộ?” Không nghĩ tới cô nói một là một hai là hai, Tống Vãn Vãn có chút tủi thân, “Tôi không đi trồng trọt được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT