“Nhị đương gia họ gì?” Thời Miên đột nhiên hỏi.
“Họ Tống, nhà phú thương họ Lưu, nghe nói sau này sa sút rồi.” Lão thợ rèn lắc bầu rượu trống không, “Hết rồi, đều hết rồi.” Không biết là nói người hết hay rượu hết.
Nhớ tới mình còn rượu nho, Thời Miên cầm lấy bầu rượu rót đầy cho ông ấy: “Để dành từ từ uống đi.”
[Độ thiện cảm của lão thợ rèn +1]
Lượng thông tin đối phương tiết lộ có lẽ liên quan đến độ thiện cảm, Thời Miên tính toán, bây giờ là 83, những gì nói ra hẳn có thể nhiều hơn nữa.
“Vãn Vãn không thích thêu thùa sao?”
“Không thích, từ nhỏ đã thích múa đao múa kiếm, sau này mẹ nó mất rồi càng không ai quản, lúc nhị đương gia bệnh nặng từng theo tôi học rèn sắt hai năm để đổi tiền mua thuốc, sau đó lại lên núi.” Lão thợ rèn uống một ngụm rượu vang nho, “Rượu ngon.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play